*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Có điều, nàng ta tưởng mình đã che giấu rất tốt, mà không hề hay biết ánh mắt ấm ức ngập tràn ác ýấy rõ mồn một, cả Diệp Tuy và Uông Ấn đều có thể nhận ra.
Uống Ấn chỉ liếc nhìn Diệp Thân một cái rồi thản nhiên dời ánh mắt đi.
Về phần Diệp Tuy, từ lâu đã quen với tính tình Diệp Thân lúc nào cũng bất mãn, nên không hề để bụng mà chỉ bình thản nói: “Ông nội, cháu gái qua thỉnh an cha mẹ trước đã ạ!” Nói rồi, nàng mỉm3cười với Uông Ấn, hắn liền gật đầu.
Sau đó, Diệp Tuy dẫn đám người Triệu Tam Nương và Bội Ngọc đi về phía hậu trạch.
Vừa bước qua cửa thùy hoa, nàng mới phát hiện ra Diệp Thân đang vội vã đi ngay sau.
Đúng rồi, Đại bá vẫn đang ở Tịnh Châu, Đại bá nương thì ở trong Phật đường, thế nên Diệp Thân phải đi gặp Nhị bá nương Từ thị và mẹ nàng trước cũng phải.
Diệp Thân bước đi gấp gáp, rất nhanh đã vượt qua Diệp Tuy, còn quay lại lườm Diệp Tuy một cái, hừ mũi khinh thường.
Nghe thấy tiếng, Triệu Tam Nương sững sờ, hiển nhiên là không ngờ lại có người...
Nàng đã rời nhà họ Diệp, gả đến2phủ họ Uông, không biết sau này có bao nhiêu cơ hội trở lại nhà họ Diệp,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592334/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.