*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Uông Ấn đi trước, đương nhiên nghe thấy câu nói thầm kia của Diệp Hướng Ngu.
Nhưng hắn chú ý đến cô gái nhỏ hơn.
Thỉnh thoảng nàng sụt sịt một tiếng, rõ ràng là thực sự đang khóc thút thít.
Khi sính lễ đưa tới nhà họ Diệp, tất cả mọi người, bao gồm Diệp Cư Tiêu đều choáng váng trước số lượng và giá trị của chúng.
Ngoài gấm vóc tơ lụa, son phấn trang sức các cô nương dùng hằng ngày ra, còn có đủ loại đồ cổ trân quý do Thiếu Phủ Giám chế tác, hai rương vàng ròng, khế ước ruộng đất nhà cửa, vân vân.
Diệp An Thể và Đào3thị nhanh chóng đóng lại, ngay lập tức sai gia nhân đem những hương sính lễ bổ sung vào của hồi môn cho Diệp Tuy.
Đám người Diệp Cư Tiêu sững sờ trước cách xử lý của Diệp An Thế và Đào thị, nhưng cũng không tiện nói gì.
Những thứ này dù sao cũng là sính lễ cho Diệp Tuy, lại còn do Uông đốc chủ đưa tới, nào ai dám có ý kiến gì?
Nếu không...
ha ha.
Diệp Cư Tiêu đâu có đưa toàn bộ sính lễ của phủ Lâm Xuyên Hầu cho Diệp Thân.
Lại nói, năm trăm đề kỵ hùng dũng vây quanh xưởng công và phu nhân của họ trở về phủ nhà họ Uông ở thành Tây, vừa bái thiên địa xong và đưa cô dâu vào tân phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592326/chuong-196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.