*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bây giờ thì sao? Phải làm gì tiếp theo? Tâm trạng Diệp Tuy chẳng khác Uông Ấn là mấy.
Tim nàng đập dữ dội, hơi thở càng lúc càng không ổn định.
Nàng bị mũ phượng che kín mặt, tầm nhìn bị hạn chế, lúc anh trai nàng dừng lại, nàng mới phát hiện có người đứng bên cạnh mình, thấp thoáng liếc thấy được áo choàng màu đỏ.
A, là Uông đốc chủ! Trong nháy mắt, mặt nàng nóng đỏ lên.
May mà bây giờ đang che kín mặt, không ai thấy được vẻ ngượng ngùng của nàng.
“Thịch, thịch, thịch”, Diệp Tuy nghe tim đập từng hồi, rất muốn đưa tay vuốt ngực, muốn để nội tâm bình tĩnh lại.
Tiếng vang3lớn như vậy, Uông đốc chủ chắc sẽ nghe thấy mất.
Ngài...
Hắn đâu biết, Diệp Cư Tiêu nhìn hắn làm lễ vái thì thở phào, nào dám bắt hắn quỳ xuống.
Quả là sợ đến toát mồ hôi lạnh!
Sau ba lần cúi đầu, Diệp Cư Tiếu vội vã đưa Uông Ấn và Diệp Tuy ra khỏi từ đường, âm thầm thở nhẹ ra.
Hoàn thành bước quan trọng nhất rồi.
Rất tốt...
ngài ấy sẽ nghĩ sao? Trong lúc ấy, Trịnh Thất và Vương Bạch trợn mắt nhìn nhau trong chỗ tối, bĩu môi ý nói: Đại nhân căng thẳng rồi, đại nhân căng thẳng rồi! Ha ha.
Uông Ấn không nhận ra, chỉ thoáng mù mờ nhìn Diệp Tuy đứng bên cạnh.
Mũ phượng đỏ tươi che khuất gương mặt của cô gái nhỏ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592325/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.