*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Diệp Thân bầu đau tay Chu thị, Chu thị bèn giấy ra theo bản năng, hứa hẹn: “Thân nhi, con buông tay mẹ ra trước
Đến ngày con lấy chồng, mẹ nhất định sẽ ra khỏi Phật đường!” “Nhưng mà..” Diệp Thân đang định nói tiếp, nghe vậy bèn buông lỏng tay ra
Chu thị nhắc nhở Diệp Thân: “Thân nhi, bây giờ thế này đã là may lắm rồi, con phải nhẫn nhịn
Nghĩ đến đây, trong lòng Diệp Thân đột nhiên dâng lên nỗi oán giận
Đang yên đang lành, đi chọc vào Tam phòng làm gì? Lần nào nhắm vào Tam phòng, Đại phòng cũng không có kết cục tốt, mẹ nàng ta vẫn còn không hiểu điều đó sao? Mẹ muốn đối phó với con ranh Diệp Tuy kia lúc nào3chẳng được, tại sao lại chọn ngay trước lúc nàng ta lấy chồng, mẹ có nghĩ cho nàng ta hay không? Uống cống nàng ta và anh trai quỳ ở sảnh Thừa Huấn cầu xin, thật ra trong lòng mẹ chỉ có bản thân thôi! Chu thị không nhận ra vẻ khác thường của Diệp Thân, nếu bà ta biết những suy nghĩ này của con gái mình, e rằng trái tim như bị xé nát..
Bấy giờ, bà ta căn dặn Diệp Thân: “Thần nhi, để mắt vào người của Nhị phòng và Tam phòng, rồi kể lại tình hình của bọn họ cho mẹ biết
Nhất là Nhị thẩm với Tam thầm con, để mẹ từ từ nghĩ cách.” Trước đây, một mình bà ta trông coi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-xuong-cong/592283/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.