Bác sĩ nhanh chóng đến kiểm tra tình trạng cho Phó Ngôn Chân, nhưng không có vấn đề gì quá nghiêm trọng. Phó Ngôn Chân chỉ bị hạ đường huyết, sốt nhẹ, cơ thể hơi suy nhược. Sau khi các bác sĩ và y tá rời đi, cô mới thở phào nhẹ nhõm.
Chất lỏng lành lạnh chảy dọc xuống trán, gợi lên cảm giác ngứa ngáy. Cô nhận ra mình túa mồ hôi đầm đìa, không biết là do chạy tới chạy lui mệt mỏi hay là do vừa rồi thấy Phó Ngôn Chân ngất xỉu hoảng hốt quá đỗi.
Đưa tay lau mồ hôi mới thấy lòng bàn tay cũng toàn mồ hôi, ánh mắt cô thảng thốt. Lúc ấy cô thực sự quá lo lắng, căng thẳng đến mức hai cánh tay gần như tê dại.
Phó Ngôn Chân nằm trong phòng bệnh có hai chiếc giường đơn, có vẻ như giường ở đây lớn hơn một chút so với giường trong ký túc xá đại học. Vì Phó Ngôn Chân khá cao nên gần như nằm choán hết cả chiếc giường.
Mặc dù anh đang nhắm mắt, nhưng gương mặt này đã khảm thật sâu trong ký ức của cô. Đôi mắt ấy có thể lạnh lùng hờ hững, hoặc ngả ngớn giễu cợt nhưng lúc nào cũng trông gian xảo đến lạ kỳ. Giờ đây hàng mi khép chặt, lẳng lặng nằm trên giường bệnh, bờ môi mím chặt như thể chịu đựng nỗi đau.
Kim bướm cắ m vào ven máu trên mu bàn tay phải, có một vết máu nhạt tràn ra thấm vào băng y tế khi ấn cây kim sâu trong ven. Chất dịch không màu trong suốt đang chảy vào cơ thể anh theo đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-nganh/3360553/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.