Phó Ngôn Chân đứng dưới mái hiên, lạnh lùng nhìn bóng lưng hai người rời đi. Bàn tay trong túi áo bất giác nắm chặt lại. Tiêu Tiêu cũng cầm một chiếc ô trong tay, cô bước tới khẽ nói, “Anh Phó, để tôi tiễn anh.”
Phó Ngôn Chân lấy hộp thuốc lá từ trong túi ra, rút một điếu, châm lửa, rít một hơi, sau đó ngẩng đầu nhìn cô, “Tăng Như Sơ và giám đốc Trần của các cô thân thiết nhỉ?”
Anh nhớ rằng lần trước Trần Lộ Thu đã nói rằng họ yêu đương trong công ty nhưng không công khai. Cũng không rõ sao mình lại hỏi một câu để xác nhận như thế.
Tiêu Tiêu gật đầu rồi kể với Phó Ngôn Chân về mối quan hệ giữa hai người họ và một số tin đồn trong công ty. Quả thực Tăng Như Sơ và Trần Lộ Thu khá thân thiết nhưng qua lời của Tiêu Tiêu rõ ràng đã phóng đại và thêu dệt thêm. Người ta nói giác quan thứ sáu của phụ nữ rất chính xác. Cô cũng có trực giác rằng thái độ của Phó Ngôn Chân đối với Tăng Như Sơ không đơn giản như vậy, tối nay mỗi khi cô nhìn Phó Ngôn Chân lại phát hiện rằng anh đang nhìn Tăng Như Sơ.
Phó Ngôn Chân bật cười. Anh điên rồi mới hỏi một câu như vậy, nhưng sau cùng vẫn khách khí nói “Cảm ơn” với Tiêu Tiêu.
Vừa dứt lời, anh bước nhanh đến bên đường tránh mưa. Tiêu Tiêu cầm ô đuổi theo, còn chưa đi tới, đã thấy anh giơ tay vẫy taxi rồi lên xe.
Ngồi ở phụ lái, anh nói với tài xế, “Đi theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uong-nganh/3360552/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.