Chap 104:
Sau khi bước trở lại khu dân cư, ở đó vẫn còn mấy thanh niên vẫn đang miệt mài làm công việc giúp dân. Tôi mạnh bạo đến mấy nhà xung quanh, trước kia nhà tôi cũng nghèo, cơm không đủ ăn chứ đừng nói nuôi tôi, bố mẹ còn đi sang nhà hàng xóm xin miếng nước gạo cho tôi uống mà lớn lên. Nên thâm tâm tôi vẫn phải làm cho bằng được những gì mà bố mẹ tôi đã từng làm, tôi chạy đến bên nhà có vườn rau đang có mấy thanh niên cặm cuội cuốc đất kia.
- Dạ cô ơi! – Tôi gọi vào bên trong nơi bác ấy cũng đang cuốc những luống rau.
- Có gì không cháu!
- Dạ cô ơi có thể cho cháu xin ít rau được không ạ, tại nhà bác bên kia hết đồ ăn, cháu muốn nấu một bữa cơm cho bác ấy ạ! – Tôi lễ phép xin cô ấy.
- À tưởng gì đây!
Nói xong cô ấy chạy lại nhổ mấy bó rau nhưng cũng khá nhiều rồi bước lại chỗ tôi.
- Nè cháu cầm lấy!
- Dạ hơi nhiều quá cô ạ hì hì!
- Không sao đâu, còn thừa cháu cứ để lại cho bác Thu ấy dùng dần nhé.
- Dạ vâng ạ cháu cảm ơn cô!
Tôi quay lưng đi, rồi mới nhớ tới bác ấy tên Thu, mãi nói chuyện mà quên hỏi tên luôn, cũng may cô ấy có nói tên bác ra. Đi sang nhà bên xin thì nhận cái lắc tay với lắc đầu, tôi thầm nghĩ.
- Thôi không sao nhà ở đây họ cũng khó khăn mà!
Tôi cứ lon ton hết nhà này đến nhà nọ để xin thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uoc-mo-hoa-phuong-do/1325362/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.