Chap 105:
Tôi vội vàng lao đến bên cạnh đã thấy bóng dáng của một con rắn hổ trâu đang vội tẩu thoát, tôi quay sang ngồi xuống.
- Có sao không Trinh ơi.
- À không sao, tại thấy con rắn mình sợ quá hihi!
- Ngốc sưng chù vù thế này mà bảo là không sao! – Tôi lườm sang Trinh.
- Hihi nãy sợ quá lùi lại vấp phải cảnh cây, yên tâm ha đi được nè.!
Trinh đứng dậy tập tễnh khó khăn bước đi.
- Thôi được rồi ngồi xuống đi mình xem sao!
Trinh từ từ ngồi xuống, tôi kéo nhẹ ống quần lên, chỗ cổ chân ở Trinh đã sưng lên.
- Thôi xong bong gân rồi, giờ còn khá xa mới về tới trại được!
- Giờ sao! – Âm thanh ngây ngô của Trinh làm tôi có chút xao xuyến.
- Thôi để mình cõng cho chứ đi vầy nó sưng to bây giờ.
Nhìn Trinh vẫn còn đang ngẫn ngơ, tôi đứng dậy rồi quay lưng lại.
- Lên đi, giờ mà còn ngại ngùng nữa thì đến sáng mai mới về á hề hề!
- Ừa!
Trinh từ từ bước lại gần rồi leo lên lưng, bắt đầu những bước đi khá nặng nề hướng về khu trại.
- Chà nặng quá ta hề hề!
- Hứ người ta có bốn bảy ký thôi đâu như ái đó mà chê!
- Hề hề không nặng không nặng, đi thôi nào! – Tôi bắt đầu những bước chân đầy mạnh mẽ.
- T này!
- Hả!
- Nghe nhạc không, như vậy sẽ đỡ mệt hơn đó.
- Có, ngu gì không nghe hề hề!
Trinh ngồi dậy lấy cái tai nghe cùng chiếc điện thoại ra, mỗi lần Trinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uoc-mo-hoa-phuong-do/1325363/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.