"Bây giờ phiền cậu hãy mau chóng tránh ra. Đừng đứng đây gây ảnh hưởng tới người khác." 
Dương Ánh Nguyệt trực tiếp khước từ, cô lách qua Trương Lạc Vĩ với gương mặt lạnh tanh, chẳng hề có lấy một nụ cười nào, thậm chí còn mang theo chút bài xích. Ngay sau đó, cô nàng ngạo nghễ rời khỏi, mặc kệ đối phương đang khó xử đến mức độ nào. 
Dù cho Trương Lạc Vĩ có hy vọng ngày này đến nhanh như thế nào thì cậu ta cũng chả dám nghĩ đến cảnh bị Dương Ánh Nguyệt phớt lờ dẫu cho cha mẹ cô ra chỉ thị yêu cầu đến buổi gặp mặt ngày hôm ấy. Cuối cùng, cậu ta đành trơ mắt đứng nhìn cô nàng lướt qua mình, cho dù Trương Lạc Vĩ đang cố gắng hết sức để níu kéo đi chăng nữa. 
Tuy nhiên dường như Dương Ánh Nguyệt chẳng thèm để vào tầm mắt. 
Người con gái trở về nhà cất đồ đạc gọn gàng, sau đó ngay lập tức chạy tới tìm Triệu Mạc Ngôn với thái độ rầu rĩ. Chứng kiến bạn gái khá lạ, anh xoa đầu cô, hỏi: "Em bị sao thế? Hai bác làm khó em nữa à?" 
Mặc dù Dương Ánh Nguyệt đã cố gắng che giấu thì đôi mắt cô vẫn phản ánh sự thật rằng những dòng tâm sự đang thay nhau hiện lên. Triệu Mạc Ngôn chưa bao giờ muốn nhìn cô trong tình cảnh này. Đặc biệt hiện tại ba mẹ Dương Ánh Nguyệt đang phản đối hai người một cách gay gắt, chỉ thiếu điều tách Triệu Mạc Ngôn ra khỏi Dương Ánh Nguyệt. 
Chỉ sợ rằng gia đình họ cãi nhau thôi. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uoc-hen-mot-doi-vi-nhau/2711278/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.