"Khỏi cần, tôi có chân có tay, sẽ tự về được. Phiền đến những người như cậu đây tôi nào dám."
Dương Ánh Nguyệt lơ đãng quay mặt sang chỗ khác, hai tay khoanh trước ngực, thái độ đặc biệt hờ hững đối với Trương Lạc Vĩ. Cô dường như chả hứng thú khi đứng đây nói chuyện cùng cậu ta. Thậm chí Dương Ánh Nguyệt vẫn còn ghim vụ đối phương ở trước mặt mẹ cô ăn nói xà lơ khiến cả Dương Ánh Nguyệt cùng bạn trai rơi vào chiến tranh lạnh trong một khoảng thời gian.
Hiện tại, cô nàng chẳng hề muốn tiếp xúc với Trương Lạc Vĩ một chút nào.
Tuy bị từ chối, cậu ta vẫn tỏ ra vô cùng kiên quyết, ngang ngạnh mở miệng: "Tôi là do ba mẹ cậu nhờ tới đón mà, hôm nay hai gia đình gặp mặt nhau, tiện đường tôi đưa cậu đến địa điểm ba mẹ tôi và cậu đang ở đó luôn. Cần gì cứ phải rắc rối đến mức đứng đây đợi xe."
Trương Lạc Vĩ giương mắt nhìn cô gái đang đứng ở phía đối diện, lồng ngực phập phồng lên xuống, cậu ta hít một hơi thật sâu, chau mày có vẻ tính nói gì đó, tuy nhiên, khi bắt gặp sắc mặt Dương Ánh Nguyệt khó chịu Trương Lạc Vĩ mới ngậm ngùi giữ im lặng.
"Hẹn gặp mặt ăn tối? Ba mẹ chưa hề thông báo gì với tôi, cậu nói thế lấy gì để tôi tin tưởng?" Đôi lông mày trên khuôn mặt Dương Ánh Nguyệt nhíu chặt, khóe môi người con gái nhếch lên, mỉa mai:
"Mà cho dù có đúng là như vậy đi chăng nữa thì tôi cũng xin phép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uoc-hen-mot-doi-vi-nhau/2711280/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.