Phương Bình vênh mặt trâng tráo: "Em chả biết Sco..po..là gì?"
Ngọc Mẫn muốn vả vào miệng cô ta mấy cái. Nhưng nể mặt chủ tọa là chồng yêu nên cô thu bàn tay lại vuốt má chồng: "Để em truyền thêm sức mạnh cho anh tóm đuôi cáo!"
Thế Phương hôn một cái vào đôi môi vợ yêu rồi mới thong thả đứng lên lại gần chỗ Phương Bình. Đôi mắt săn mồi của loài báo hoa mai nhìn thẳng vào mắt cô em gái: "Em có thật là không biết Scopolamine?"
Cô ta trưng đôi mắt nai con vô tội: "Thật!"
Thế Phương thở dài. Anh biết cô em gái này đã nói dối hòng qua mặt anh. Nhưng với kinh nghiệm trinh sát và phá án, anh thừa sức biết được thủ đoạn mà nó sử dụng cũng như hiểu rõ loại thuốc mà Phương Bình dùng để gây mê.
Nể tình vị lãnh đạo tiền nhiệm và cũng muốn tạo đường lui cho con gái ân nhân, anh nói cho Phương Bình hiểu kẻo nó nghĩ đã lừa được anh: "Scopolamine ( hay còn gọi là Burundanga) là một loại mê dược có thể xóa trí nhớ và làm mất ý thức tạm thời. Scopolamine không màu, không mùi vị, có thể gây ảo giác làm mất đi thần trí của con người, đưa họ vào trạng thái như bị thôi miên. Nó gây nhiều tác hại cho hệ thần kinh nên được mệnh danh là là 'hơi thở của quỷ'. Nếu dùng Scopolamine quá liều sẽ gây ngưng thở khiến nạn nhân tử vong."
Anh nắm chặt hai vai Phương Bình: "Bất kể là em biết hay không biết tác hại của nó, anh tin em đủ dũng cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uoc-hen-dem-that-tich/2816938/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.