Bị người mình yêu sâu đậm thẳng thừng từ chối trước mặt Ngọc Mẫn, Phương Bình bẽ mặt, tức khắc cởi bỏ bộ mặt thỏ hiền ngoan, hiện nguyên hình đúng chuẩn một con cáo tu luyện ba trăm năm trở thành Tam vĩ yêu hồ có ba đuôi.
"Thế Phương! Em hận anh!" Phương Bình hung dữ hét lớn rồi quay lưng chạy như bay ra khỏi nhà.
Ngọc Mẫn tuy rất giận cô ta nhưng trời đã về khuya, không thích hợp để một cô gái lang thang bên ngoài. Cô vội vàng nói với anh: "Thế Phương, anh mau ngăn em ấy lại!"
Trái ngược với vẻ mặt lo sợ của vợ, Thế Phương vẫn bình tĩnh. Anh trấn an vợ: "Nó không sao đâu!" Vốn là một thành viên của băng 'Ngũ quỷ', Phương Bình bây giờ không còn là một cô gái yếu đuối cần anh chở che.
Người anh cần lo là bà xã yêu dấu.
"Em yêu! Em đóng chặt cửa ngủ một giấc đi nha!" Anh ôm Ngọc Mẫn vào lòng, hôn vội cô một cái rồi rút chiếc điện thoại gọi đi một cuộc: "Nguyễn Lâm, bám sát mục tiêu!"
Đầu bên kia vang lên tiếng đàn em nhận lệnh: "Rõ!"
"Anh lại đi phải không?" Ngọc Mẫn thương anh, cô vùi mặt vào ngực chồng, hít hà mùi hương thuộc về riêng anh.
Thế Phương vuốt mái tóc đã dài hơn của vợ, yêu thương hôn lên đỉnh đầu cô, giữa cái lạnh của sương đêm, giọng anh ấm như từng nốt nhạc: "Chuyên án đã có manh mối!" Anh phải cùng anh em trong đội phá án.
Cô lại sụt sùi như ả Chức tiễn biệt chàng Ngưu: "Anh nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uoc-hen-dem-that-tich/2816937/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.