Chương có nội dung bằng hình ảnh
“Hôm nay nhóc Trường Lạc nhà ta muốn tới trường học không?” Khúc Sở vừa hỏi vừa trộn bột kem vị muối biển vào socola nóng.
Tối hôm qua Ứng Trường Lạc đã thức khuya, sáng nay phải dậy đúng giờ nên đầu óc chưa tỉnh táo lắm. Ánh sáng linh động trong đôi mắt hẹp dài, cô kéo ghế ngồi xuống, không lên tiếng.
Bữa ăn đơn giản được bày trên bàn, cơm lươn ăn kèm với canh rong biển đậu hũ trứng, nước sốt đậm đà béo ngậy, tản ra mùi hương thật hấp dẫn.
Nhưng chỉ mỗi trứng sợi là tác phẩm của Khúc Sở, kỹ thuật dao điêu luyện, mảnh như sợi tóc.
Ngủ không ngon nên miệng chẳng có mùi vị gì, Ứng Trường Lạc cụp mắt, chậm rãi ăn từng muỗng canh rong biển.
Khúc Sở cẩn thận khuấy đều, hòa tan bột kem, sau đấy đến chỗ tủ lạnh lấy một viên socola, bào rất nhiều vụn socola vào ly qua khay bào, cuối cùng mới đẩy sang chỗ cô.
Người thích đồ mặn - Ứng Trường Lạc có niềm đam mê với socola, và ở phương diện này, Khúc Sở quan tâm rất đầy đủ, chuẩn một bậc phụ huynh kiểu mẫu Trung Quốc: “Dùng nguyên liệu bên ngoài không ổn, để anh tự làm cho em.”
Vụn socola nóng chảy trên bề mặt rồi đông thành một lớp socola nổi lửng lơ.
Món canh rong biển tươi ngon cuối cùng cũng đánh thức vị giác của cô, Ứng Trường Lạc ngước mắt, bình thản trả lời: “Đằng nào chẳng phải đi.”
Khúc Sở nhún vai, cười nói: “Nếu là nhóc Trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ung-truong-lac/3387810/chuong-26.html