Ánh trăng sáng náu nửa thân mình đằng sau áng mây dày, Ứng Trường Lạc ngồi thẳng lưng trước bàn đọc sách, bên tay chống lên một chồng bài thi.
Nếu như soi kỹ, trên mặt đề gần như trống không, chỉ vài nét rải rác, tất cả đều được viết sẵn đáp án.
Nửa thời gian đầu của kỳ nghỉ hè, nhiều cựu thí sinh đoạt giải Olympic luân phiên nhau đến nhà dạy học. Nửa giai đoạn cuối đổi thành Khúc Sở và Ứng Cẩn Ngôn, trình độ cao hơn hẳn, không hề thấp.
Tiến độ học tập khá khả quan, đề thi cấp 3 đã dễ như trở bàn tay.
Ứng Trường Lạc buông tay, chiếc bút tùy ý lăn lóc trên bàn, chỉ dừng khi vướng phải chướng ngại vật.
Cô đứng dậy, kéo vai cổ hoạt động xương cốt rồi khựng lại một chút, sau đó cô mới cầm chìa khóa, mở ngăn trong suốt có ổ khóa trên kệ sách gắn sát tường.
Ngăn chứa không lớn, chỉ chứa đủ vài món đồ nhỏ, Ứng Trường Lạc để điện thoại trong đấy.
Cô không thuộc kiểu người quá chuyên tâm tập trung, khối rubik megaminx hoàn chỉnh trên bàn đã minh chứng điều ấy.
Cô sẽ xoay khối rubik mười hai mặt phức tạp trong lúc làm bài, giúp não thay đổi hướng suy luận, nhưng sẽ không đụng đến thiết bị điện tử để phân tán tinh thần sức lực.
Trước khi bắt tay vào làm đề, Ứng Trường Lạc đã thấy ảnh nền vòng bạn bè của Khúc Sở, trước đây cô hiếm lúc nào chú ý tới một người như vậy.
Chính cô cũng chẳng hiểu vì sao mình lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ung-truong-lac/3387809/chuong-25.html