Tư Mộ có cảm giác quen thuộc, rất quen thuộc, thời gian thật sự quá ngắn ngủi mới đây mà đã đến chiều tối.
- " Khi ở cạnh anh thời gian công nhận là trôi nhanh thật đấy. " #Tư Mộ (3°
Thành Khải thở dài một cái rồi quay sang nhìn Tư Mộ, anh cất giọng hỏi.
- Em đói chứ? Chúng ta đi ăn nhé?
Tư Mộ lắc đầu trả lời.
- Em chưa đói, về nhà rồi ăn luôn ạ.
Thành Khải gật đầu đồng ý với ý kiến của Tư Mộ, cả hai chỉ vừa đứng dậy khỏi ghế thì cánh cửa phòng mở toạc ra,
Thành Khải nhíu mày nhìn về hướng cánh cửa.
- Thành Khải, lâu rồi em không gặp được anh! Nhớ anh quá~ 6°
Giọng nói có chút ẻo lả, tướng người cao ráo, đẹp, có máu tóc màu vàng mật óng ả, là một chàng trai tầm tuổi Tư Mộ vừa bước vào phòng một cách tự do tự tại và gọi tên Thành Khải cực kì thân mật. Thành Khải khi thấy người đó thì tỏ ra có chút cảm thấy phiền phức nói.
- Tịch Nhiễn đấy à, đừng tự ý như nhà của mình đây là công ty của tôi. Giữ. Lịch. Sự. Hộ tôi. 6
Giọng nói của Thành Khải trầm và nhấn mạnh những chữ cuối cùng khiến cậu ta có chút sượng mà đánh trống lảng sang Tư Mộ.
- Ô~ Đây là ai đây? Trong lúc không có em anh lại ở cùng thằng này à? #Tịch Nhiễn (6)
Tự ý đi vào đã khiến Thành Khải khó chịu nhưng không khó chịu bằng việc Tịch Nhiễn nói đụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uat-han/3584655/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.