Chương trước
Chương sau
Tư Mộ có cảm giác quen thuộc, rất quen thuộc, thời gian thật sự quá ngắn ngủi mới đây mà đã đến chiều tối.

- " Khi ở cạnh anh thời gian công nhận là trôi nhanh thật đấy. " #Tư Mộ (3°

Thành Khải thở dài một cái rồi quay sang nhìn Tư Mộ, anh cất giọng hỏi.

- Em đói chứ? Chúng ta đi ăn nhé?

Tư Mộ lắc đầu trả lời.

- Em chưa đói, về nhà rồi ăn luôn ạ.

Thành Khải gật đầu đồng ý với ý kiến của Tư Mộ, cả hai chỉ vừa đứng dậy khỏi ghế thì cánh cửa phòng mở toạc ra,

Thành Khải nhíu mày nhìn về hướng cánh cửa.

- Thành Khải, lâu rồi em không gặp được anh! Nhớ anh quá~ 6°

Giọng nói có chút ẻo lả, tướng người cao ráo, đẹp, có máu tóc màu vàng mật óng ả, là một chàng trai tầm tuổi Tư Mộ vừa bước vào phòng một cách tự do tự tại và gọi tên Thành Khải cực kì thân mật. Thành Khải khi thấy người đó thì tỏ ra có chút cảm thấy phiền phức nói.

- Tịch Nhiễn đấy à, đừng tự ý như nhà của mình đây là công ty của tôi. Giữ. Lịch. Sự. Hộ tôi. 6

Giọng nói của Thành Khải trầm và nhấn mạnh những chữ cuối cùng khiến cậu ta có chút sượng mà đánh trống lảng sang Tư Mộ.

- Ô~ Đây là ai đây? Trong lúc không có em anh lại ở cùng thằng này à? #Tịch Nhiễn (6)

Tự ý đi vào đã khiến Thành Khải khó chịu nhưng không khó chịu bằng việc Tịch Nhiễn nói đụng chạm đến Tư Mộ,

Thành Khải lạnh giọng cảnh cáo.

- Cẩn trọng về lời nói đi Tịch Nhiễn. Còn giờ cút về nhà đi, phiền phức.

Tư Mộ đứng nhìn vì chưa kịp loading tình cảnh hiện tại thì giờ cũng đã lên tiếng nói.



- Đừng nặng lời như thế chứ Thành Khải.

Thành Khải đang nhíu mày khó chịu thì quay sang Tư Mộ anh liền cười nhẹ như đáp lời cậu, Tịch Nhiễn thấy

Thành Khải có vẻ dịu dàng với Tư Mộ thì liền nổi cơn ghen tị mà gào lên.

- Thành Khải~ Em mỏi chân!

Thành Khải lạnh giọng nói.

Mỏi chân thì chặt- (11)E Hèm! #Tư Mộ

- Mỏi chân thì đi lại ghế ngồi, nhanh. #Thành Khải

Thành Khải vừa định nói " Mỏi chân thì chặt chân đi." Nhưng khi Tư Mộ vừa tằng hắng một tiếng anh liền đổi lại câu khác dễ nghe hơn. Cả ba đi lại ghế sofa dài ngồi. Tịch Nhiễn cứ như bị cách ly cho ngồi một mình còn Thành Khải và Tư Mộ ngồi cạnh nhau. Tịch Nhiễn vừa ngồi xuống thì ung dung cất tiếng giới thiệu bản thân.

- Tôi đây tự giới thiệu luôn, tôi là Tịch Nhiễn là bạn của Thành Khải từ khi vừa lên 11 tuổi và bây giờ kim luôn--- '

Người yêu tương lai ' (1

'abc' -chưa kịp nói.

- Nín! Không có vụ đó đâu bớt ảo tưởng lại. #Thành Khải

Tư Mộ gượng cười nói.

- À Haha,.. Xin Chào, tôi là Diệp Tư rất vui được gặp cậu Tịch Nhiễn.

Vừa giới thiệu làm quen cười nói với nhau xong thì có một tiếng chuông điện thoại reo lên, Thành Khải lại có người gọi đến, anh đứng dậy đi ra ngoài để nghe trước khi đi Thành Khải không quên dùng ánh mắt cảnh cáo Tịch Nhiễn không được đụng chạm đến Tư Mộ.

* Cạch *

Tiếng cánh cửa vừa đóng lại thì Tịch Nhiễn liền lộ mặt thật, tuy vẫn giữ khoảng cách với Tư Mộ nhưng lời nói thì toàn mang ác ý.

- Haizz, đừng thấy Thành Khải nhẹ nhàng với mày rồi mày ảo tưởng vị trí à nha, loại không danh phận mà còn vừa mới quen như mày thì không làm anh ấy yêu mày được đâu. #Tịch Nhiễn (2



Tư Mộ nhẹ giọng nói.

- Vậy còn đỡ hơn cậu, đã không được thích còn bị phũ và nặng lời, à còn bị lạnh nhạt và cảm thấy phiền nữa thì phải.

Tịch Nhiễn tức muốn hộc máu nhưng vẫn kìm nén lại mà đấu võ mồm tiếp. (2)

Đừng cố làm anh ấy yêu mày! Chắc là do mày có nét mặt giống người anh ấy yêu thôi, cũng chỉ là kẻ thay thế tầm thường. #Tịch NhiễnThành Khải từng nói với tao là ảnh có người mình yêu rồi, sao bao năm qua tao vẫn chưa thể làm ảnh quên đi người đó mày nghĩ mày có thể à? Tao khinh! #Tịch NhiễnTư Mộ lúc này tâm trí vô cùng trống rồng trước những câu nói của Tịch Nhiễn, nhưng rồi Tư Mộ lấy lại tâm trạng để đáp lời Tịch Nhiễn. Tư Mộ nói.

- Ồ, cậu không làm anh ấy quên được thì tôi làm được, đừng suy xét ai cũng tệ hại như bản thân của cậu.

Tư Mộ cười nhẹ đứng dậy nói tiếp.

- Xin lỗi nha, nói chuyện với vài loại không ra gì khiến tôi thấy hơi mệt, xin phép về trước. (3°

Tịch Nhiễn tức đứng phắt dậy tay không quên đập mạnh lên bàn nói.

- Mày nói ai là loại không ra gì?!

Tư Mộ nhún nhẹ vai bình thản trả lời.

- Nói phong lông ai có lông thì giựt thôi. đ°

Vừa nói xong cũng hay đâu đúng lúc Thành Khải mở cửa bước vào, Thành Khải nhìn thấy Tư Mộ định rời đi liền hỏi.

- Có chuyện gì à? Anh về với em.

Tư Mộ chưa kịp mở miệng nói thì Tịch Nhiễn đã nói với giọng thảo mai.

- Thành Khải,.. Diệp Tư có vẻ như không thích em,... À không em không có ý gì đâu nhưng mà anh ở lại nói chuyện với em chút nhé ạ?

Tư Mộ nhìn Thành Khải định từ chối thì nhanh miệng nói.

- Anh nói chuyện với cậu ấy đi, em xuống dưới đợi anh và em không ghét ai hết.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.