Một buổi trưa mát mẻ không nắng nóng như mọi khi, Tư Mộ ngồi trước gương để sửa sang lại tóc, cậu vừa thay đồ, bộ đồ có chiếc áo thun tay dài màu trắng cùng một chiếc quần ngang đầu gối cũng là màu trắng. Tư Mộ thật hợp với màu trắng một màu tinh khiết không bị vấy bẩn thỉu. (&°
Mái tóc nâu kèm với sắc đẹp như hoa và màu trắng của bộ đồ, Tư Mộ rất sáng chói và sang trọng một cách giản dị, đi xuống nhà xỏ chân vào đôi giày, không cần Tư Mộ phải cất tiếng nói hay hỏi gì cả Quản gia nhanh chóng gọi tài xế đi lấy xe chuẩn bị cho Tư Mộ.
Khi cậu vừa đi ra khỏi nhà trước cổng đã có chiếc xe 4 chỗ đợi cậu, Tư Mộ có chút bất ngờ rồi nhanh chóng ngồi vào xe, bên ngoài là quản gia cúi đầu chào cậu một cách kính trọng. Tài xế hỏi Tư Mộ muốn đi đâu anh ta sẽ đưa cậu đi. Tư Mộ chỉ nhẹ giọng nói.
- Đến công ty của Thành Khải ạ.
Tài xế nghe lệnh và bắt đầu đạp ga đi về phía trước. Nửa tiếng sau cũng đến nơi, khung hình vẫn như lần đầu Tư Mộ đến nhưng hôm nay đông hơn, cánh cửa lớn cũng mở ra liên tục.
Tư Mộ bước xuống xe thần thái vẫn dịu dàng như mọi khi, nhưng nay lại trầm lặng không cười nhiều như lần trước, Tư Mộ sải bước đi về phía cánh cửa lớn của công ty. Những người đã từng gặp Tư Mộ đi chung với Thành Khải rồi thì khi gặp phải cậu họ đều cúi đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/uat-han/3584654/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.