Minh Diệu nhìn nhìn H co rút trong góc phòng, thanh niên kia nhìn thấy Minh Diệu đang nhìn hắn, nhếch môi nhe răng nhìn Minh Diệu tỏ vẻ địch ý.
- Trước đó luôn thấy ác mộng, lại chậm rãi sợ hãi ánh mặt trời, tiếp theo ban ngày mất đi thần trí, cô không thấy bệnh trạng của hắn rất giống một loại bệnh sao?
- Anh nói là chứng khát máu?
Ada nghĩ nghĩ, quay đầu nhìn Burrell hỏi:
- Khi bác sĩ kiểm tra cho H, có phát hiện được vết thương gì khả nghi hay dấu vết gì không?
- Không có, tuyệt đối không có!
Burrell trả lời khẳng định:
- Bác sĩ đã làm kiểm tra toàn thân cho thiếu gia, điểm này tôi có thể khẳng định!
- Có lẽ vết thương đã bị khép lại!
Minh Diệu nghĩ nghĩ nói:
- Tôi đối với thứ này hiểu biết không nhiều, người phương Tây các vị hẳn là tương đối quen thuộc.
- Tôi hiểu được ý tứ của anh!
Ada gật gật đầu nói:
- Nhưng điều này là không thể nào!
- Không có khả năng sao?
Minh Diệu có chút ngoài ý muốn nhìn Ada:
- Nhưng bệnh trạng của hắn rất giống bộ dạng từng bị quỷ hút máu cắn qua a!
- Anh phải hiểu được, tuy rằng nơi này là London, nhưng bây giờ không phải niên đại 80.
Ada giải thích:
- Cái gọi là quỷ hút máu đã rất khó nhìn thấy được!
- Tìm không thấy sao?
Minh Diệu sửng sốt:
- Làm sao có thể? Quỷ hút máu chẳng lẽ đã bị tuyệt chủng sao?
- Vậy thì không phải!
Ada giải thích nói:
- Chỉ bất quá hiện tại bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/u-minh-trinh-tham/1413561/chuong-293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.