Chương trước
Chương sau
- Cảm giác thật kỳ quái!
Minh Diệu sờ sờ cằm tự hỏi:
- Rất loạn, ba hồn bảy vía hoàn toàn rối loạn vị trí, Mệnh Hồn như có như không, cùng phách hòa phách nghĩa trộn chung một chỗ, dây dưa không rõ, mà ác phách lại gắt gao áp chế lên khí phách!
- Anh nói những hồn phách linh tinh gì đó tôi nghe không hiểu!
Ada mất kiên nhẫn nói:
- Anh làm ơn dùng những từ ngữ mà tôi có thể nghe hiểu giải thích rõ một lần nữa xem!
- Mệnh phách chủ trì sống chết của chủ nhân, điều này cô hẳn hiểu được đi!
Minh Diệu kiên nhẫn giải thích:
- Nhưng vừa rồi khi tôi tra xét trong cơ thể hắn, lại phát hiện không còn thấy mệnh phách của hắn, tôi cảm thấy thật sự kỳ quái. Nếu mệnh phách đã không còn, vậy người này hẳn phải chết mất rồi, nhưng tôi lại cảm thấy được hắn vẫn còn hô hấp cùng nhịp tim còn đập, vậy nói rõ hắn còn là một người sống, ít nhất là hiện tại còn sống. Thiên Địa Mệnh tam hồn tuy rằng mỗi hồn chủ trì một chuyện, nhưng vẫn còn có chút liên hệ với nhau. Tôi cảm thấy được sự tình có kỳ quặc, nên theo Thiên Địa hai hồn tìm kiếm xuống, rốt cục ở trong ngõ ngách tìm được Mệnh Hồn, tuy rằng cảm giác không quá mãnh liệt nhưng thật sự còn tồn tại. Hòa phách chủ trì cân bằng cùng nghĩa phách chủ trì sống chết lại bị trộn lẫn chung một chỗ, giống như là một đoàn tương hồ. Mà ác phách chủ trì tà ác lại gắt gao ngăn chặn khí phách chủ trì chính nghĩa, thậm chí còn lớn hơn cả khí phách tới ít nhất là gấp hai lần!
- Tôi đã nói anh dùng những từ ngữ mà tôi có thể hiểu được để giải thích cho tôi nghe, mà không phải để anh đem những từ ngữ khó hiểu kia đổi thành một tràng từ ngữ mà tôi càng thêm khó hiểu!
Ada hổn hển nói. Nàng đối với loại lý luận hồn phách của người phương Đông chẳng qua chưa hiểu rõ mà thôi, hiện tại càng nghe Minh Diệu giải thích nàng lại càng cảm thấy thêm hồ đồ.
- Nói đơn giản…hiện tại hắn bị vây trong một loại trạng thái mơ hồ không bình thường, hơn nữa đã không còn ý thức tự chủ đối với hành vi của chính mình, sẽ không khống chế nổi bản thân làm ra một ít chuyện không tốt ảnh hưởng tới người khác.
Minh Diệu nghĩ nghĩ, tận lực dùng ngôn ngữ đơn giản dễ hiểu biểu đạt ra tất cả chuyện này.
- Biết được vì nguyên nhân gì tạo thành không?
Ada hỏi.
- Không biết!
Minh Diệu lắc lắc đầu:
- Làm một người bình thường, hồn phách lệch vị trí cũng là chuyện có thể phát sinh, nhưng loại tình huống này bình thường chỉ xuất hiện trên người kẻ điên hay tâm thần. Mà những người này bình thường đều bởi vì nhận phải sự kích thích bên ngoài quá độ mới biến thành như thế. Mà hồn phách của hắn rối loạn thành như vậy, tôi thật sự nghĩ không ra hắn rốt cục đã bị bao nhiêu kích thích mới biến thành hình dạng này. Theo lý luận mà giải thích, một người nếu bị tạo thành kích thích khiến hồn phách đại hỗn loạn đến như vậy, đã sớm bị hù chết hoặc là tự sát, căn bản không có khả năng tiếp tục còn sống. Cho nên khi tôi tra xét tình huống mệnh phách của hắn mới cảm thấy thật kỳ quái, mệnh phách của hắn bị giấu rất sâu, giống như đặc biệt bị người nhốt trong một góc an toàn không cho hắn bị chết rụng đi mất!
- Là thiện ý hay là ác ý, đây là một vấn đề!
Ada nghĩ nghĩ nói:
- Nói như vậy có thể xác định chính là H sở dĩ biến thành bộ dáng này, nhất định hắn đã bị một ngoại lực nào đó bên ngoài quấy nhiễu thật mạnh mẽ. Có người muốn cứu hắn, bảo vệ mạng của hắn hoặc là có người muốn tra tấn hắn, không cho phép hắn được chết!
- Tôi cũng không cách nào xét đoán chính xác.
Minh Diệu bất đắc dĩ xòe tay ra.
- Tôi chỉ biết nếu muốn cho hắn khôi phục lại bình thường, như vậy nhất định phải tìm kiếm được ngoại lực đã quấy nhiễu hồn phách của hắn!
- Chuyện này giao cho tôi đi!
Ada quay đầu nhìn quản gia nói:
- Burrell, phiền ông đem thủy tinh cầu bên trong túi du lịch tôi mang theo xuống đây dùm!
- Được, xin chờ một chút!
Quản gia tao nhã cúi người thi lễ, đi ra tầng hầm.
- Cô thật sự xác định không phải chứng khát máu?
Nhìn thấy quản gia rời đi, Minh Diệu nhẹ giọng hỏi:
- Sinh vật tà ác nửa người bất tử, hiện tại loại tình huống này của hắn không có gì khác với quỷ hút máu trong truyền thuyết đâu!
- Nghe anh nói như thế, tôi cũng không dám khẳng định!
Ada thở dài một hơi:
- Thế nhưng thật không thể giải thích được đúng không, do Huyết tộc nào đó vốn đã không còn nguyện ý hút máu nhân loại lại đi cắn H sao? Hiện tại máu của nhân loại đối với Huyết tộc mà nói căn bản không còn lực hấp dẫn gì!
- Tôi chưa từng gặp qua quỷ hút máu cho nên cũng không biết hồn phách của bọn họ là hình dáng thế nào, vì vậy không thể so sánh với loại hồn phách hiện tại của hắn!
Minh Diệu bất đắc dĩ nhún nhún vai:
- Có thể có quỷ hút máu nào đó không chỉ đơn giản là vì muốn ăn cơm, chỉ đơn thuần là vì thích thú nên mới cắn hắn?
- Nhưng nếu chỉ cắn một cái chắc sẽ không bị lây nhiễm chứng khát máu!
Ada nói:
- Mặc dù Huyết tộc dựa vào sơ ủng để có được đời sau, nhưng loại nghi thức này cũng không chỉ đơn giản là cắn một cái là xong, mà là một quá trình tương đương phức tạp, hơn nữa còn có chút phiêu lưu. Đầu tiên nếu Huyết tộc muốn phát triển đời sau, cần cắn một người bình thường, hút máu của họ, nhưng không thể hút cạn khô. Tiếp theo Huyết tộc cần đem máu của mình thông qua miệng vết thương rót vào bên trong thân thể người bị cắn. Đợi sau ba ngày người kia ngủ mơ tỉnh lại, sơ ủng mới xem như hoàn thành. Người bị sơ ủng sẽ biến thành Huyết tộc, hơn nữa còn có một loại liên hệ đặc biệt đối với Huyết tộc đã sơ ủng hắn!
- Vậy cũng rất có thể có Huyết tộc vì muốn phát triển hậu duệ cho nên mới cắn hắn đi!
Minh Diệu lại nói:
- Quỷ hút máu phát triển hậu duệ không phải đều là tìm kiếm người có huyết thống quý tộc hay sao? Hơn nữa còn phải xinh đẹp, điều kiện của người này thật sự phù hợp a?
- Điều này cũng thật không có khả năng!
Ada lắc lắc đầu:
- Sơ ủng cũng không phải là chuyện đơn giản như vậy. Đầu tiên quỷ hút máu thi triển sơ ủng phải đem máu trong thân thể hắn rót vào trong nhân loại bị sơ ủng. Anh cũng biết, máu đối với Huyết tộc mà nói chính là tượng trưng cho lực lượng, Huyết tộc thi triển sơ ủng sau khi sơ ủng xong sẽ bị một thời kỳ suy nhược. Mà nhân loại bị sơ ủng trong ba ngày sẽ luôn luôn bị vây trong loại trạng thái mê man. Ở trong đoạn thời gian này, người này rất yếu ớt, chỉ một đứa bé cũng có thể dễ dàng đem hắn giết chết. Cho nên sau khi trả đại giới lớn như vậy, Huyết tộc thi triển sơ ủng nhất định sẽ luôn luôn bảo hộ bên cạnh hậu duệ của hắn, phòng ngừa xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn. Cho nên điều kiện sơ ủng thật phi thường hà khắc, Huyết tộc tìm kiếm đối tượng sơ ủng bình thường phải có tài năng nổi bật ở một phương diện nào đó. Mà tuy H cũng là quý tộc, nhưng ở trong ấn tượng của tôi, hắn bất quá chỉ là một hoa hoa công tử có bề ngoài xinh đẹp mà thôi, ngoại trừ bộ dạng đẹp, trong nhà có tiền, có tài tán gái thì không còn sở trường nào khác. Cho nên một Huyết tộc tuyệt đối sẽ không tìm kiếm một công tử ăn chơi làm hậu duệ của chính mình!
- Vạn nhất quỷ hút máu kia có ham mê đặc thù thì sao?
Minh Diệu bĩu môi:
- Giỏi tán gái cũng là một đặc thù hạng nhất nha!
- Hiện tại Huyết tộc phát triển hậu duệ, là có thêm một yêu cầu nghiêm khắc.
Ada tiếp tục nói:
- Trong chủng tộc của bọn họ tất cả mọi người đều là người có tài năng nổi bật trong phương diện nào đó, luôn luôn duy trì thà thiếu không ẩu để duy trì sự sinh sản của chủng tộc bọn họ!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.