Lục Nguyên cũng không muốn để Chu Doãn hiểu lầm điều gì, hơn nữa bản thân cũng sẽ không cắt đứt tình cảm với Chu Doãn.
Với tính cách của Viên Linh, nói không chừng chạm mặt với Chu Doãn lại còn xảy ra mấy chuyện không nghĩ tới, nhưng mặc kệ là chuyện gì, đều là chuyện Lục Nguyên không muốn thấy.
Cho nên từ chối đi vẫn là tốt hơn.
Nói xong, Lục Nguyên đi về phía tòa nhà dạy Âm nhạc.
Nhưng phía sau đột nhiên có tiếng bước chân.
Trong lòng Lục Nguyên thầm kêu một câu mẹ kiếp, anh liền biết mình sai rồi, cực kỳ sai lầm. Đúng vậy, với tính cách của cô gái này thì sao có thể ngoan ngoãn nghe lời như vậy.
“Sao nào, đôi chân tôi dài đó, tôi muốn đi đâu thì đi, anh quản được chắc?”
Viên Linh lại như lúc đầu, khoảng cách không gần không xa đi theo Lục Nguyên.
Thế nhưng rất rõ ràng, cô ấy chính là muốn đi theo Lục Nguyên.
Lục Nguyên cũng bắt lực, dứt khoát một ý kiến, tùy ý cô đi, dù sao tôi cũng không thể đáp ứng yêu cầu làm bạn trai của cô.
Nghĩ xong rồi, Lục Nguyên cũng không bận tâm nữa, liền đi thẳng đến tòa nhà dạy Âm nhạc.
Lục Nguyên không đi vào bên trong mà đứng ở bức tường cách đó không xa chờ Chu Doãn tan học.
Nghĩ đến những lời chế giễu của Trịnh Huyền Nhã sáng nay, trong lòng Lục Nguyên lại cảm thấy không thoải mái, cũng không thể nói là cười nhạo mình, chỉ là cười ha ha rồi đi qua.
Quan trọng là Chu Doãn đi cùng mình còn bị cười nhạo như vậy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ty-phu-troi-cho/1770918/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.