Trong phòng thẩm vấn
Lương Ưu Hoa rót một chéntrà, uống một ngụm, mặt vô cảm nhìn Dương Phỉ Nhi.
Dương Phỉ Nhi vẫn đeocòng tay, cô thổi thổi đầu ngón tay, nói: “Anh trừng cũng vô dụng, ngoanngoãn chờ luật sư của tôi đi.”
“Đừng tưởng cô có tiền thì có thể coithường pháp luật. Ngồi thẳng lên!” LươngƯu Hoa đặt mạnh chén trà xuống.
Dương Phỉ Nhi không ngờhắn sẽ gầm lên như vậy, vô thức ngồi thẳng nửa người trên. Nhưng cô khôi phụckhí thế rất nhanh, thờ ơ nói: “Một người đàn ông trưởng thành như anh ngoàiviệc dọa nạt và bắt cóc phụ nữ còn làm gì khác được không? Chờ luật sư của tôiđến, tôi kiện chết anh, anh cảnh sát nhỏ ạ.”
Lương Ưu Hoa khịt mũi coithường, châm một điếu thuốc, nói: “Xem cách ăn mặc của Dương tiểuthư thì cô nhất định là một người phụ nữ đã nhìn thấy rất nhiều nơi trên thếgiới. Nhưng, tôi đoán cô nhất định chưa từng ở qua phòng tạm giam, hôm nay đểtôi thành toàn cho cô.”Lời còn chưa dứt, nữcảnh sát ngồi cạnh Lương Ưu Hoa đã cầm sổ ghi chép đứng dậy, nhắc Dương Phỉ Nhiđứng dậy đi theo.
“Lương Ưu Hoa! Anh đừng quá phận!” Dương Phỉ Nhi ra đến cửa còn quay đầu lại mắng: “Anhđây là quan báo tư thù, vô sỉ, hèn hạ!”
Lương Ưu Hoa giật mình,giơ tay bảo nữ cảnh sát kia cứ đi giải quyết chuyện khác, để hắn tự mình ápgiải Dương Phỉ Nhi. Dương Phỉ Nhi ra sức giãy dụa, cô không cần ở tại phòng tạmgiam vừa bẩn vừa hôi đâu.
Lương Ưu Tuyền nghe thấyồn ào ở hành lang, tò mò nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ty-cho-em-duong-song/2458526/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.