Cuối tuần trời trong nắngấm, Lương Ưu Tuyền bò xuống giường, đứng trên ban công làm vài động tác thểdục. Cô nghiêng đầu nhìn lên trời xanh, mưa đi chứ, mưa đá luôn đi, tốt nhất làkhiến cô dâu ướt sũng đi!
Nhưng mà có vẻ nguyền rủaác ý này của cô sẽ không thành hiện thực. Mặt trời vẫn rực rỡ chiếu sáng, trờikhông gợn mây.
“Tiểu Tuyền, cho anh một cái lì xì đi.” Lương Ưu Hoa mồm ngậm bàn chải đẩy cửa ra.
Lương Ưu Tuyền lôi từtrong ngăn kéo ra một cái: “Anh đi không?”
“Rảnh cũng là rảnh mà. Dù sao anh chủ yếuvì em mà đi đấy. Lỡ như em không khống chế được thì ít nhất bên cạnh cũng cómột người chăm sóc em.” Lương Ưu Hoa nóithật lòng. Không chừng Lương Ưu Tuyền sẽ nổi lửa giẫm nát bánh kết hôn của nhàngười ta thì sao?
“…” LươngƯu Tuyền lườm hắn. Cô một chút cũng không muốn đi, nhưng mà Tả Húc đã hẹn sẽgặp nhau trong hôn lễ. Tính đi tính lại cũng đến nửa tháng không gặp rồi, khôngnói dối, thật rất muốn gặp hắn.
Hai anh em mặc xong quầnáo, lại nhét 300 nhân dân tệ vào trong lì xì. Tuy tiền không nhiều nhưng cứnghĩ đến là tặng cho người yêu cũ, đau đớn giống như cắt da cắt thịt cô ra ah.
“Đừng thù dai như vậy, em cần phải cảm ơnTiếu Hồng đã cướp Lâm Trí Bác đi là khác. Đó là ân nhân của em đấy, ha ha.” Lương Ưu Hoa cầm tay lái cười khổ với em gái. Phảinói, hắn thật sự là ông anh tệ, giờ mới biết được nguyên nhân năm đó em gáichia tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ty-cho-em-duong-song/2458527/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.