Đông Bá Tuyết Ưng và Cửu Thủ Xà Tổ hai người bay trở về vị trí của mình.
“Chiêu số linh hồn này quả thực phi phàm.” Cửu Thủ Xà Tổ cảm khái.
“Phi Tuyết huynh, ta sẽ không để ngươi đấu với ta, thân thể này của ngươi cũng quá yếu ớt chút. Ngươi cứ thi triển chiêu số linh hồn, thi triển với ta đi, cứ việc đến.” Ốc Hiểu vội thúc giục.
“Cũng cho ta cảm thụ một phen.” Phong Vân Nhất Diệp cũng mở miệng.
“Được.”
Đông Bá Tuyết Ưng không chút do dự.
Thế giới hư ảo khổng lồ lại lần nữa buông xuống, lôi kéo linh hồn Phong Vân Nhất Diệp và Ốc Hiểu.
Một cú lôi kéo này, Đông Bá Tuyết Ưng có thể cảm giác được linh hồn ‘Phong Vân Nhất Diệp’ và Cửu Thủ Xà Tổ không chênh lệch mấy, chỉ là mơ hồ mạnh hơn chút. Nhưng mạnh hơn phi thường có hạn, cũng chỉ Đông Bá Tuyết Ưng cảm ứng cực kỳ sâu sắc, mới phát giác linh hồn hai người mạnh yếu khác nhau một tia. Về phần ‘Ốc Hiểu’, thân thể Ốc Hiểu tuy mạnh mẽ khủng bố, nhưng bản thân linh hồn, miễn cưỡng chỉ có đại khái sáu thành của Phong Vân Nhất Diệp, Cửu Thủ Xà Tổ!
Ở dưới hư giới ảo cảnh của mình, Ốc Hiểu cần phân ra lượng lớn tâm lực mới có thể chống cự, nhưng thân thể hắn quá mạnh, chỉ thao túng thân thể, tâm lực cần cũng không phải quá nhiều.
“Ảnh hưởng với ta không nhỏ, chiêu số mạnh nhất cũng không thi triển ra được.” Phong Vân Nhất Diệp gật đầu.
“Ta chỉ sợ so
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3281700/chuong-1881.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.