“Yên tâm, tuy trong thành Xích Vân có quy củ, cấm tự giết lẫn nhau. Nhưng tỷ thí luận bàn lại là thường có.” Cửu Thủ Xà Tổ mỉm cười, “Đối với thủ đoạn linh hồn của Phi Tuyết huynh, ta rất muốn cảm thụ một phen.”
“Ta còn chưa ra tay đâu, Cửu Thủ ngươi lại ra tay trước.” Ốc Hiểu ở bên bưng chén rượu một ngụm uống cạn, rất bất đắc dĩ.
Đông Bá Tuyết Ưng nhìn về phía Cửu Thủ Xà Tổ, lộ ra nụ cười, gật đầu: “Được, Cửu Thủ Xà Tổ muốn tỷ thí, ta tự nhiên phụng bồi.”
Hai người cất bước, liền đến trên một hồ nước giữa vườn.
Hai người đứng trên mặt hồ, xa xa nhìn nhau.
“Muốn động thủ rồi?”
“Muốn tỷ thí?”
Đám đông cường giả trong thành Xích Vân trong vườn một mảng ồ lên, thậm chí rất nhiều người đều lộ ra sự chờ mong. Cửu Thủ Xà Tổ dù sao cũng là một trong ba vị cường giả đứng ở đỉnh cao nhất, chiêu số của Đông Bá Tuyết Ưng cũng thần bí khó lường.
“Ngươi ra tay trước đi.” Cửu Thủ Xà Tổ mở miệng, “Để ta cảm thụ chiêu số linh hồn của ngươi.”
“Cẩn thận.”
Đông Bá Tuyết Ưng mở miệng nói, sau đó liền trực tiếp thi triển khai sát chiêu mạnh nhất Hư giới ảo cảnh đạo.
Oành!
Một thế giới hư ảo khổng lồ buông xuống, bắt đầu lôi kéo linh hồn Cửu Thủ Xà Tổ, Đông Bá Tuyết Ưng chỉ cảm thấy đây là một ‘linh hồn cường đại nhất’ mình đụng phải! Độ khó lôi kéo hắn rất lớn rất lớn, cái gọi là linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3281699/chuong-1880.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.