Mà hiển nhiên nam tử mập mạp áo bào trắng này lúc trước chính là đang ngủ say, hơn nữa hắn nhất định là đã bố trí thủ đoạn, đặt sẵn thời gian thức tỉnh. Mà pháp trận kia bùng nổ dao động cực lớn hiển nhiên đã đánh thức hắn, khiến hắn tỉnh sớm cả trăm triệu năm.
“Ngươi cũng có chút can đảm, biết rõ đắc tội ta, thế mà không sợ chút nào?” Nam tử mập mạp áo bào trắng nói, “Ta lúc trước nghịch chuyển thời gian, cũng nhìn ra được ngươi hẳn là tu luyện bí thuật cấp Giới Thần. Ngươi là đệ tử đại năng?”
“Nếu sau lưng ta có một vị đại năng, nào cần ta chủ động tấn công trú điểm này.” Đông Bá Tuyết Ưng nói, “Ta quả thực có chút cơ duyên, từng học bí thuật cấp Giới Thần, nhưng lại khổ không có đại năng chỉ điểm. Đang chuẩn bị tham gia thần đình Vạn Hoa yến, hy vọng mượn cơ hội này, có thể bái ở môn hạ đại năng.”
Nam tử mập mạp áo bào trắng gật đầu: “Thật ra không chênh lệch với ta đoán, ta liếc một cái có thể nhìn ra, ngươi tu hành cho tới bây giờ hẳn là cũng chỉ hai ngàn năm.”
“Vâng.” Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu.
Tu hành bao lâu?
Bình thường là rất khó nhìn ra, nhưng đối với người cảnh giới cao, đặc biệt cường giả đối với ‘thời gian’ có đủ tìm hiểu mà nói, liếc một cái có thể nhìn ra năm tháng đối phương sống.
Tựa như phàm nhân nhìn đối phương, từ trình độ già nua của đối phương cũng có thể phán đoán đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3280414/chuong-595.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.