“Bên cạnh chính là Ngô Sơn tinh vực.” Bạch Sa thành chủ nói, “Ta đưa ngươi đi ra ngoài.”
“Làm phiền thành chủ.” Đông Bá Tuyết Ưng vội nói.
“Bảo ngươi gọi đại ca, ngươi còn thành chủ thành chủ...” Bạch Sa thành chủ lắc đầu bĩu môi, “Thôi thôi, ta cũng không nhiều lời với ngươi. Đến lúc đó An Hải phủ sàng chọn phủ thành, ta cũng sẽ đi xem cuộc chiến. Tỷ thí phủ thành đó là tanh máu nhất... Ngươi cũng phải cẩn thận, ta là hy vọng thấy ngươi tới thần đình.”
“Nhất định.” Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu.
“Đi đi đi đi, đến lúc đó trên thần đình Vạn Hoa yến, hy vọng có một phần của Đông Bá huynh đệ ngươi. Đáng tiếc, ta sống lâu như vậy, cũng chưa từng hưởng mùi vị Vạn Hoa Chân Quả.” Bạch Sa thành chủ cảm khái mơ hồ cũng sắp chảy nước miếng, hắn vội vung tay lên, “Đi đi, tu hành chuẩn bị cho tốt.”
Ông.
Đông Bá Tuyết Ưng nhất thời cảm giác không gian biến ảo.
Cảnh tượng trước mắt biến đổi.
“Ừm?”
Đông Bá Tuyết Ưng đứng ở trong một mảng vũ trụ, xa xa chính là một tòa thành trì nguy nga xây dựng ở trong vũ trụ, chính là ‘Ngô Sơn thành’ của Ngô Sơn tinh vực. Làm đô thành của một tinh vực, thành trì to lớn, cũng dài rộng trên trăm triệu dặm, nhưng trên tường thành của Ngô Sơn thành lại phi thường lịch sự tao nhã. Từng tòa điêu khắc xa hoa, trải rộng mỗi một chỗ của tường thành.
“Vân Hải.” Đông Bá Tuyết Ưng lập tức nhìn thấy một cái bóng người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3280415/chuong-596.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.