“Một tên Thần cấp, làm các ngươi cũng không ngăn được?” Ánh mắt nam tử mập mạp áo bào trắng đảo qua, trong vũ trụ chung quanh xuất hiện hư ảnh, chính là từng cảnh tượng xảy ra lúc trước, thời gian giống như trôi ngược, cảnh tượng chiến đấu không ngừng hiện ra, bao gồm cảnh tượng pháp trận bùng nổ, Đông Bá Tuyết Ưng cùng rồng băng màu bạc trắng chiến đấu, cùng với Đông Bá Tuyết Ưng một đường quét ngang, thậm chí dễ dàng đánh bại Mô Lâu Thú.
Chỉ khoảnh khắc, tất cả trôi ngược chấm dứt.
Nam tử mập mạp áo bào trắng vẫy tay một cái.
Soạt.
Chân thân Đông Bá Tuyết Ưng nấp ở xa xa trong vũ trụ kìm không được bị dịch chuyển đến gần, dịch chuyển mấy ngàn vạn dặm, đến bên cạnh nam tử mập mạp áo bào trắng.
“Ra mắt tiền bối.” Đông Bá Tuyết Ưng hơi hành lễ, hắn tuy cảm thấy áp lực, lại còn chưa tới mức chân mềm nhũn.
Hơn nữa có thể phán đoán, vị trước mắt này lợi hại nữa, ít nhất còn chưa phải đại năng! Mặc kệ là thủ đoạn của lão tổ, hay là ấn ký ‘Khai thiên tích địa’ Hồng Trần thánh chủ để lại, đều khiến Đông Bá Tuyết Ưng hiểu đại năng hẳn là vượt qua thiên địa quy tắc. Vị trước mắt này tuy thực lực ngập trời, nhưng vẫn chưa bước ra một bước đó.
“Ngươi tới đây, là cứu người?” Nam tử mập mạp áo bào trắng hỏi.
Đông Bá Tuyết Ưng hơi sửng sốt, lập tức gật đầu: “Vâng.”
“Nhưng ngươi lại làm hỏng việc của ta.” Nam tử mập mạp áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-ung-linh-chu/3280413/chuong-594.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.