“Chiếc xe phía trước đang không ngừng phóng về phía khu ổ chuột!”
Thuộc hạ của Khương Tặc mắt nhìn chằm chằm chiếc xe của Tiêu Bách Thần, không quên thông báo lại qua bộ đàm.
Đầu dây bên kia, Khương Tặc sốt ruột căn dặn:
“Nếu bọn chúng giao dịch với bên thứ ba thì phải lập tức hành động. Bằng mọi giá cướp bằng được mai phiến về đây. À quên, một cánh khác cho người đi tìm hiểu nơi ở tạm của Cố Trường Lục xem hắn trú tạm ở đâu!”
A Hào đánh lái, quẹo vào một góc tối tăm. Nơi này tương đối vắng vẻ, người người đi lại rất ít, chỉ có những kẻ vô gia cư đi thẫn thờ đi lại như những bóng ma bên đường.
Sau khi đã ngắm được địa điểm cần đến, Tiêu Bách Thần hếch đầu ra lệnh cho A Hào táp xe vào vệ đường.
Thông Thái thấy vậy vội vàng phanh kít xe lại, bánh chà trên mặt đường một vệt dài đen lớn.
Hắn ta vẫy tay, cùng hai người đàn ông khác xuống xe, những kẻ còn lại thì đợi ở phía sau đề phòng bất trắc.
“Quái lạ! Vừa thấy Cố Trường Lục xuống chỗ này, sao bây giờ lại không thấy nữa?”
Thông Thái đảo mắt liên tục.
Ngay khi hắn đi vào một căn hẻm nhỏ liền cảm thấy sau ót lạnh buốt. Một họng súng đã lên cò sẵn đang dí sát vào đầu Thông Thái.
“Giơ hai tay lên!”
Giọng nói của A Hài trầm lạnh.
Thông thái bắt buộc phải làm theo. Hai kẻ phía sau cũng nhanh chóng bị tóm gọn một cách nhẹ nhàng.
Tiêu Bách Thần từ trong bóng tối bước ra, gương mắt anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-thieu-gia-rua-han/1205102/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.