“Các anh là người của Long Thế?”
Triệu Đình Khiêm há miệng hỏi những người phía trước.
Tuy nhiên, thuộc hạ của Gia Huy không trả lời hắn, trực tiếp lên xe ngồi, sau đó phóng đi thẳng.
Triệu Đình Khiêm tức điên người, hậm hực quay lại xe.
Trông thấy Mã Hoa đang ung dung ngồi ở sau ghế, đôi mắt lim dim ngủ gà ngủ gật, càng nhìn càng ngứa mắt.
Triệu Đình Khiêm trực tiếp cầm lái, vặn nút lao vụt đi.
Khi Mã Hoa tỉnh dậy thì trời đã quá trưa. Tuy nhiên chiếc xe do Triệu Đình Khiêm lái vẫn chưa có dấu hiệu dừng lại.
“Này, chúng ta đang đi đâu vậy?”
Mã Hoa ngơ ngác nhìn xung quanh, ánh mắt hoảng sợ tột độ.
Triệu Đình Khiêm vẫn không trả lời bà ta.
Khoảng chừng độ nửa tiếng sau, xe mới dừng lại trên một khu đất trống, thưa thớt dân cư.
Lục Nghị, thuộc hạ của Triệu Đình Khiêm bị hắn bắt xuống xe trước.
Mã Hoa ngơ ngác còn chưa hiểu chuyện gì liền bị Triệu Đình Khiêm túm lấy mớ tóc xoăn, lạnh lùng kéo ra bên ngoài.
Mã Hoa giãy giụa không ngớt:
“Triệu Đình Khiêm, mày đang làm trò gì vậy?”
Đáp lại câu hỏi của bà ta chỉ là sự giận giữ đến xé gan xé phổi.
Triệu Đình Khiêm rút từ trong ngực ra một khẩu trúng ngắn, say đó ném sang cho Lục Nghị.
Lục Nghị nhanh chóng đón lấy, lờ mờ hiểu ra dụng ý của Triệu Đình Khiêm.
Mã Hoa cũng không phải quá ngu dốt.
Đang yên đang lành, gã con hoang kia không đưa bà ta về nhà mà chở ra chỗ vắng vẻ, lại còn bắt bà ta quỳ rạp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-thieu-gia-rua-han/1205103/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.