Tiêu Bách Thần cũng đã nhận ra tình hình nguy hiểm trước mặt. Tuy nhiên, gương mặt của anh vẫn hết sức bình thản.
"Khởi La, mau ném thanh bẩy cho tôi!"
Bạch Khởi La mở cửa định bước vào trong xe hỗ trợ anh thì Tiêu Bách Thần đã đóng sầm cửa lại.
"Anh làm trò gì vậy?"
Bạch Khởi La lên tiếng quát lớn.
Tiêu Bách Thần vẫn không quay lại nhìn cô, anh cầm thanh bẩy, bắt đầu cho xuống gần phía chân của mình.
Chân anh bị kẹt vào trong một cái hốc nhỏ, bây giờ phải dùng thanh sắt kia để làm lỏng hốc kẹt mới có thể rút chân ra bên ngoài.
Bạch Khởi La không ngừng đưa tay đập mạnh vào thành cửa xe, hét lớn:
"Tiêu Bách Thần, mở cửa xe đi để tôi giúp anh, nếu không sẽ không kịp nữa!"
"Khởi La, nghe tôi, cô hãy lùi ra bên ngoài đi. Còn chần chờ nữa cả hai chúng ta sẽ chết chung với nhau đấy, cô hiểu không?"
Tiêu Bách Thần hét lớn.
Mùi xăng xe nồng nặc càng lúc càng chảy nhiều xuống đất, lửa đã bắt đầu bén, chỉ độ chừng hai phút nữa xe sẽ nổ.
"Cái đồ cứng đầu nhà anh!"
Bạch Khởi La không nhịn được mà mở giọng mắng.
Cô chạy xung quanh rìa đường, tìm được một khúc gỗ khá lớn, không nghĩ ngợi gì nhiều bèn giơ lên cao, dốc sức đập vỡ kính xe.
Tức thì, cửa kính được mở ra.
Bạch Khởi La thò tay vào bên trong, mở được cửa.
“Cô thật ngu ngốc!”
Tiêu Bách Thần trầm giọng nói.
Anh dùng thanh bẩy, đập vỡ miệng hốc xung quanh bàn chân.
Tuy nhiên bàn chân anh bị nhét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-thieu-gia-rua-han/1205084/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.