Lưu Thúy Tuấn nhìn anh cười khẩy: 
“Ngón tay của Tiêu Hoàng Long, cũng tương đối đẹp đấy!” 
Khuôn mặt xinh đẹp của Bạch Khởi La biến sắc, quay sang nhìn Tiêu Bách Thần dò xét. 
Anh không nói gì, chỉ cầm ngón tay ném xuống đất, nhún vai mà đáp: 
“Không ngờ nhà họ Lưu các người lại có hứng thú với cha tôi thế nhỉ?” 
Trước thái độ thản nhiên của anh, cha con họ Lưu cũng có chút bất ngờ, đánh mắt nhìn nhau đầy ẩn ý. 
“Nói đi. Điều kiện trao đổi là gì?” 
Lưu Bách Thủy bước lên phía trước một bước, ung dung đáp: 
“Mày đem nộp hết đống bằng chứng đe dọa kia ra đây! Hơn nữa...!” 
Nói đến đây, anh ta đưa mắt nhìn sang Bạch Khởi La, hứng thú khiêu khích: 
“Đem cả cô gái kia giao cho tao!” 
“Cặn bã!” 
Bạch Khởi La mở miệng chửi Lưu Bách Thủy. Thế nhưng anh ta vẫn nở nụ cười thỏa mãn mà khiêu khích. 
“Được!” 
Tiêu Bách Thần không do dự mà gật đầu đồng ý. 
Ngay cả một lần quay mặt lại nhìn người con gái bên cạnh, anh cũng không để tâm. 
Bạch Khởi La há hốc miệng, chết sững nói: 
“Bách Thần...anh...?!” 
Tiêu Bách Thần gạt phăng, bước về phía Lưu Thúy Tuấn, rút từ trong người ra một chiếc USB, đoạn giơ nó lên cao: 
“Tiền trao cháo múc, đem người ra đây!” 
Bộp...bộp... 
Tiếng vỗ tay giòn giã vang lên trong bóng tối. 
Đôi mắt già cỗi của Lưu Thúy Tuấn càng lúc càng trở nên gian manh hơn. 
“Quả không hổ danh là Tiêu Bách Thần vô tình bạc nghĩa. Được, được, Ngạn Xuyên, mau đem Tiêu Hoàng Long ra đây!” 
Lưu Ngạn Xuyên không quên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-thieu-gia-rua-han/1205085/chuong-81.html