Nguyệt Băng nhìn trong mắt Nhan Tử Mặc đầy dục vọng, lực cầu sinh mãnh liệt khiến nàng sinh ra ý muốn chạy trốn. Vừa mới lùi ra sau một bước không ngờ Nhan Tử Mặc lại theo sát. Hoảng hốt một cái khiến đôi chân bước hụt, cả người Nguyệt Băng ngã ra đằng sau. Cũng may phía sau là một trương giường rộng, bên trên lại phô đệm thật dày nên không có bị đau. Đang định ngồi dậy thì nam nhân phía trước đã ép sát. Hai tay cố định hai bên đầu Nguyệt Băng tạo thành một vùng lãnh thổ.
Nhan Tử Mặc cười khẽ, dung mạo càng thêm yêu dã:
\- Không ngờ nương tử lại vội vã như thế.
Nhan Tử Mặc rất biết lợi dụng ưu thế của mình. Biết rõ Nguyệt Băng thích nhất khuôn mặt xinh đẹp của bản thân liền cố gắng tận dụng, phát huy hết mức. Quả nhiên, Nguyệt Băng liền mắc câu rồi. Nàng rất không có tiền đồ mà bị nam sắc làm cho mê mẩn. Khi hồi thần liền chống lại đôi mắt tà tứ của Nhan Tử Mặc, mặt Nguyệt Băng không khỏi đỏ lên hơn nữa lại lan xuống tận cổ và hai bên tai. Vì thế, thẹn quá thành giận quát:
\- Ai vội vã chứ.
Nguyệt Băng không hề biết bộ dạng của mình là có bao nhiêu chọc người trìu mến. Hai mắt ướt át, khuôn mặt hồng hồng giống trái đào khiến người ta muốn cắn thử một phát. Đặc biệt là bờ môi căng mọng vì trải qua một phen chà đạp, yêu thương đã vi sưng. Nhan Tử Mặc yêu nhất chính là bộ dạng Nguyệt Băng sau khi bị trêu chọc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-thien-tai-phuc-hac-phi/2238851/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.