Sáng hôm sau, Nguyệt Băng tập trung tất cả đệ tử tại phòng học.
Nàng tinh tường nhận thấy trong mắt chúng đệ tử tràn đầy nhiệt huyết, nóng lòng muốn thử. Có lẽ chuyện Tiểu Ly hôm qua đã nghiêm trọng đả thương lòng tự trọng của chúng, kích phát ham muốn chinh phục, nâng cao thực lực. Nhìn chúng như vậy, nàng lại không khỏi cảm thán. Tuổi trẻ nhiệt huyết như thế theo sự mài dũa của thời gian lại còn bao nhiêu?
\- Hôm nay, lão sư sẽ giảng cho các ngươi bài học đầu tiên về tu luyện. Đó là không quên sơ tâm. Trước hết, ta muốn hỏi các ngươi tại sao lại muốn tu luyện, muốn đến Vân Thiên Tông?
Đám đệ tử nhất trí hô to:
\- Vì để trở thành cường giả người người kính ngưỡng, vì không cho người khác khinh thường, vì để bảo vệ người mà mình muốn bảo vệ.
\- Rất tốt. Vậy các ngươi biết tại sao có rất nhiều người có thiên phú nhưng lại không thể đạt tới tu vi cao không?
\- Chúng đệ tử không biết.
Đệ tử bên dưới vẻ mặt mê man. Đã có thiên phú tốt chỉ cần chăm chỉ tu luyện là có thực lực. Tại sao lại uổng phí?
\- Đó là vì họ đạo tâm chưa vững. Đều nói người tu tiên không màng danh lợi thế tục trói buộc nhưng có thực sự như thế sao? Nếu thực sự không màng danh lợi thế tục, tại sao hàng năm các môn phái phải so kèo với nhau, tranh giành thứ hạng ? Tại sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-thien-tai-phuc-hac-phi/2238818/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.