Nguyệt Băng đã bắt đầu tên tưởng lời Linh Linh nói. Nàng hỏi;
- Vậy muội thức tỉnh từ bao giờ?
- Muội vừa rồi khi tỉ bị trúng mê dược đã tỉnh lại. Chỉ cần tỉ gặp nguy hiểm, giới linh sẽ cảm nhận được và bị buộc thức tỉnh. Cũng may lần trước muội đã nghỉ ngơi đủ. Nếu không nhất định lại lâm vào ngủ say.
Linh Linh nhanh chóng trả lời. Hai mắt long lanh . Cái môi chu lên như bất mãn việc mình lâm vào ngủ say . Nguyệt Băng đưa tay bẹo bẹo hai má của nàng. Thành công khiến cho Linh Linh phồng miệng tỏ vẻ kháng nghị. Rất đáng yêu. Không chọc ghẹo Linh Linh nữa , Nguyệt Băng hỏi xem Tà thần và Tiểu Ly đang làm gì?
- Tiểu Ly là cái con hồng hồ ly phải không? Nó thấy muội lập tức nhảy vào cào. Sau khi biết thân phận muội còn dám khinh thường nói cái gì mà tiểu gia, đại ca. Nên muội cho nó vào phòng úp mặt sám hối rồi.
Linh Linh quệt quệt miệng, không vui nói. Sau đó nói đến đoạn cuối lại tràn đầy tự hào như mình lập được chiến công lớn. Mắt long lanh nhìn về phía Nguyệt Băng như muốn khen thưởng. Nguyệt Băng thuận theo, đưa tay vuốt vuốt đầu nàng. Giọng điệu vui sướng khi người gặp họa:
- Đúng là nên phạt nó.
Vừa nhân lúc Linh Linh mất cảnh giác trốn ra khỏi phòng Tiểu Ly:.....
Nhất định là vừa rồi nó nghe nhầm. Nếu không tại sao lại nghe thấy chủ nhân khen giới linh kia làm tốt chứ. Nhất định là nó bị lãng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-thien-tai-phuc-hac-phi/2238740/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.