Nguyệt Băng trong không gian ăn ngon uống tốt , nghỉ ngơi cả tháng trời . Rồi lại bế quan tu luyện 3 năm mới chịu ra ngoài.
Bên ngoài mới qua đi một ngày. Tuy nhiên đám người tìm kiếm Nguyệt Băng kia lại sắp phát điên rồi. Bọn họ lật tung cả Giao Nhân quốc này lên vẫn không thấy nàng ta.
Nguyệt Băng thoát khỏi không gian ra bên ngoài. Vị trí vẫn là cái lồng giam lúc trước. Nguyệt Băng lập tức lấy ra Nghịch Thiên kiếm, thẳng tay chém một cái. Lồng giam chắc chắn kia nháy mắt hóa thành mảnh nhỏ rơi rụng xuống. Động tĩnh nàng gây ra không nhỏ nhưng mọi người đều được phái đi tìm nàng nên không ai để ý chỗ này.
Ngồi tại chỗ chờ quốc vương và Á Dục Cổ Lệ tới tìm , Nguyệt Băng đợi một lúc vẫn chẳng thấy người đâu. Bất đắc dĩ nàng phải xách kiếm đi tìm họ.
Trên đường đi, thấy thứ nào thuận mắt Nguyệt Băng nhét vào không gian cho Linh Linh coi như quà gặp mặt. Đồng thời lấy mấy viên minh châu cho Tiểu Ly chơi đùa.
Tại đại điện, Quốc vương đang tức giận vô cùng. Liên tục nghe bẩm báo khu vực này khu vực kia không tìm thấy người, quốc vương đã mất hết kiên nhẫn.
Đợi cho Nguyệt Băng tới đại điện tìm người thì lão đang tức giận ném đồ:
- Một lũ phế vật. Chỉ có một nữ nhân mà cũng không bắt được.
Nguyệt Băng nhếch nhếch miệng, im lặng ngồi xuống, một tay chống cằm , một tay cầm Nghịch Thiên kiếm.
- Ồ, là đang tìm ta sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-thien-tai-phuc-hac-phi/2238742/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.