Quân Vô Tà ánh mắt lạnh lùng nhìn trò hề trước mặt, tên Tử Mộ kia thật đúng là giỏi diễn kịch, người ngoài không biết thì tưởng hắn đang tìm mọi cách hòa giải, nhưng thực ra mỗi một câu hắn nói đều là nhằm bôi nhọ hình tượng Quân Vô Tà hết mức có thể.
Ba câu vừa rồi đều không ngừng ám chỉ việc Quân Vô Tà có ý đồ muốn “cướp đoạt” vị trí của hắn.
Bởi lẽ việc hắn tỏ vẻ “khuyên bảo” như vậy căn bản không có bất cứ tác dụng gì cả, mà ngược lại không những có thể bôi nhọ danh tiếng của Quân Vô Tà lại còn giúp hắn khoác lên người cái mác “hào phóng và độ lượng”.
Vả lại lúc này, Quân Vô Tà đang bị đám thiếu niên bao vây tứ phía, trong nhà ăn, các sư huynh sư tỷ cũng đều đang dài cổ đợi trò hay để xem, căn bản sẽ không có ai muốn đứng ra đòi lại công bằng cho nàng.
Ngay cả những lời thiếu niên kia vừa nói có phải là sự thật hay không thì cũng chẳng ai quan tâm.
“Tránh ra.” Quân Vô Tà đột nhiên đứng dậy, ánh mắt lạnh lùng nhìn một lượt đám thiếu niên đang vây quanh mình.
Ánh mắt đó khiến cho đám người kia không khỏi sửng sốt, bởi lẽ bọn họ chưa từng nhìn thấy ánh mắt lạnh lẽo đến như vậy. Trong nháy mắt bọn họ có cảm giác bản thân đang rơi xuống hố băng lạnh đến thấu xương.
Thế nhưng chỉ ngay sau đó, bọn họ liền khôi phục lại dáng vẻ kiêu ngạo lúc nãy.
Đối phương dù sao cũng chỉ là một thiếu niên vóc dáng nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-phuc-hac-dai-tieu-thu/550051/chuong-410.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.