Chỉ cần Quân Vô Tà bị đuổi khỏi đây, Tử Mộ sẽ không cần phải lo lắng lời nói dối của hắn sẽ bị vạch trần, bởi hắn tin rằng Cố Ly Sinh sẽ không hơi đâu mà quan tâm đến mấy chuyện riêng tư của một đệ tử bình thường.
Cho nên chỉ cần khiến cho Quân Vô Tà bị đuổi đi thì hắn vĩnh viễn chính là người bị hại!
Trong nhà ăn, cuộc chiến bắt đầu trở nên vô cùng căng thẳng, trên người Hắc Miêu đã mơ hồ lộ ra một màn sương mù màu đen.
Sát khí trong mắt Quân Vô Tà càng ngày càng rõ, tính tình nàng bình thường tuy có đôi chút lạnh lùng nhưng từ trước đến nay chưa bao giờ cam tâm nhẫn nhục người ngoài.
“Các ngươi làm gì ở đây!” Đột nhiên, một âm thanh chói tai vang lên trong nhà ăn, giọng nói ấy như sét đánh ngang tai khiến màng nhĩ những người đang có mặt ở đó đều không khỏi đau nhức!
Ngay sau đó là một bóng người bất ngờ lao đến bên cạnh Quân Vô Tà, thân hình cao lớn trực tiếp đứng chắn trước mặt nàng, ngăn cản những ánh mắt không hề có thiện chí kia.
“Phạm… Phạm sư huynh?” Đám người đang có ý định dạy cho Quân Vô Tà một bài học, sau khi nhìn rõ tướng mạo người vừa tới thì lập tức co người lại, dáng vẻ kiêu ngạo lúc nãy cũng hoàn toàn biến mất.
Người đang đứng chắn trước mặt Quân Vô Tà kia, không ai khác chính là Phạm Cẩm!
Nụ cười trên mặt Phạm Cẩm lúc trước đã không còn nữa, mà lúc này đây khuôn mặt ấy đang đanh lại nhìn thẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-phuc-hac-dai-tieu-thu/550052/chuong-411.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.