Thiếu niên kia bị đánh đến không rên rỉ nổi thành tiếng, nói chi đến đám thiếu niên đồng hành cùng hắn. 
Ngay cả Kiều Sở bọn họ ở một bên cũng thấy hoa mắt. 
Thật là... quả là thô bạo! 
Dung Nhã phục hồi tinh thần lại từ sự khiếp sợ, hắn vội vàng nói với Kiều Sở bên cạnh: “Không thể để Quân Tà cứ đánh như vậy được, nếu không sẽ có chuyện.” 
Lúc này Kiều Sở mới chợt ngộ ra, lấy lại tinh thần, liền vội vàng xông tới, một tay chặn ngang giữa Quân Vô Tà và thiếu niên đó: “Tiểu Tà Tử, được rồi.” Kiều Sở nhìn Quân Vô Tà, ánh mắt cực kỳ phức tạp, Quân Vô Tà chỉ muốn bảo vệ mấy người bọn hắn. 
Bọn hắn không thể ra tay, nàng liền giúp bọn hắn đánh. 
Cảm động đến không thể diễn tả thành lời, Kiều Sở chỉ cảm thấy mũi hơi chua xót. 
Nắm đấm Quân Vô Tà vẫn giơ lên trời, linh khí màu cam lượn lờ vây quanh, quả đấm của nàng đã đầy máu tươi, nàng ngẩng đầu nhìn Kiều Sở, một lát sau mới ném những thiếu niên bị đánh tơi tả xuống đất, nói với đám thiếu niên bị dọa đến hai chân như nhũn ra: “Cút!” 
Đám thiếu niên kia lập tức đỡ đồng bọn bị đánh bất tỉnh, cụp đuôi chạy tán loạn. 
Ai mà ngờ được, trong Đông viện ngày thường bị ức hiếp không hề dám phản kháng như thế đột nhiên xuất hiện một tiểu yêu nghiệt không nói lý lẽ như vậy, xông lên đánh người tàn bạo, đánh đến nổi ngay cả cơ hội mở miệng cũng không có. 
Đợi đám thiếu niên đó rời đi, trong viện 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-phuc-hac-dai-tieu-thu/550002/chuong-361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.