Edit: Diệp Lưu Nhiên
Mộ Khinh Ca tự nhận câu nói này rất chi là lễ phép, hoàn toàn không có hàm ý nào khác. Nhưng vào tai Mộ Liên Dung lại biến thành ám chỉ ái muội.
Nàng lập tức mở rộng cửa ra, thẳng lưng lên lớn tiếng nói: "Bất tiện cái gì? Trong phòng làm gì có ai!"
Mộ Khinh Ca bị phản ứng quá lớn của cô cô làm sợ tới mức chớp chớp mắt.
Nhưng ngay sau đó nàng đã bị cô cô kéo vào phòng, đóng cửa lại.
Mộ Khinh Ca quay người nhìn về phía Mộ Liên Dung, thấy thần sắc nàng hình như có chút khẩn trương trộm thở hắt ra.
"Cô cô, ngài không sao chứ?" Mộ Khinh Ca quan tâm hỏi.
Mộ Liên Dung vội lắc đầu: "Ta không sao, có thể có chuyện gì chứ. Khinh Ca, con tới tìm cô cô có chuyện gì. Mau, ngồi xuống. Uống chén trà."
Mộ Khinh Ca theo Mộ Liên Dung ngồi xuống cạnh bàn. Nàng âm thầm đánh giá một vòng, xác thật trong phòng không có ai.
Chỉ là phản ứng vừa rồi của cô cô quá kỳ quái.
Nàng hồ nghi nâng chén trà lên, uống một ngụm mới đặt xuống.
Lúc này Mộ Liên Dung đã khôi phục trấn định, nàng cũng rót một chén cho mình, sau đó mới hỏi: "Tìm ta có việc?"
Thần sắc Mộ Khinh Ca trở nên nghiêm túc, nhìn về phía Mộ Liên Dung hỏi: "Cô cô có tốt không?"
Mộ Liên Dung sửng sốt, cười xấu hổ, hơi xoay người tránh tầm mắt cháu gái: "Ta biết con lo lắng chuyện gì. Con lo lắng ta bởi vì xúc động nhất thời mới hạ lời thề. Sau khi tỉnh táo sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma-phi/1012373/chuong-454.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.