Edit: Diệp Lưu Nhiên
Thánh Nguyên đế quốc, Ly cung.
Tòa cung điện trôi nổi giữa không trung, độc lập với thế ngoại.
Trái phải cung điện là dãy núi trùng điệp. Thác nước đổ nghiêng, bạch hạc vỗ cánh bay sang, suối nước chảy róc rách, hoàn toàn chính là bức họa thần tiên.
Nơi này là nơi thần thánh nhất ở Thánh Nguyên đế quốc, không cho phép có người ngoài vào. Nếu không, cho dù ngươi là dân chúng bình thường hay là hoàng tôn quý tộc, chỉ cần đến gần là sẽ bị cấm chế bên ngoài hóa thành tro bụi, tan biến vào nhân gian.
Mỗi một ngày, bên ngoài cung điện đều có vô số người không phân thân phận đến đây hành hương cầu nguyện. Thậm chí còn có không ít người quỳ ở đây một tháng, một năm, chỉ mong cầu có được cơ hội tiến vào Ly cung hầu hạ người nọ.
Mà trong đám người này có vương tôn công tử thân phận tôn quý, tiểu thư thế gia, hoàng tử công chúa, cũng có nữ tử xuất thân bình dân hèn mọn. Mục đích duy nhất của bọn họ là muốn thông qua người kia thay đổi vận mệnh của chính mình.
Người bất hạnh sẽ đảo ngược vận mệnh. Người vốn may mắn thì sẽ càng đạt được nhiều may mắn hơn, bước lên đỉnh cao!
Cô Dạ đứng trên đỉnh một tòa Cô Phong, quan sát đám người rạp xuống đất như kiến.
Mỗi ngày hương khói lượn lờ, dù hắn cách xa chỗ này ngoài trăm dặm vẫn có thể nghe được. Đám người quỳ lại cầu xin kéo dài không dứt, ngay cả hắn đều không nhìn tới điểm cuối.
Nhưng giữa đầu lông mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma-phi/1012374/chuong-455.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.