Edit: Diệp Lưu Nhiên
Ánh mặt trời chiếu xuống toàn bộ Khương thành trở nên rực rỡ. Tựa như ảo mộng tiên cảnh.
Sáng sớm, Khương Ly đã vọt vào phòng Mộ Khinh Ca, kéo nàng dậy khỏi giường.
"Ngươi phát điên cái gì vậy?" Mộ Khinh Ca xoa xoa đầu, gương mặt đầy uể oải.
Khương Ly giật mình nhìn nàng: "Tối qua ngươi đi trộm cướp ở đâu à?"
Mộ Khinh Ca trừng mắt nhìn nàng, ngồi ngốc ở trên giường thở dài một tiếng, tâm tình phức tạp. Chuyện tối qua có chút đột ngột, hoàn toàn không kịp đề phòng, cô cô đã lập ước thề.
Tuy nàng không hiểu chuyện tình cảm, nhưng có thể phân biệt giữa đối với người có hảo cảm và người có tình yêu là khác nhau.
Cô cô có hảo cảm với Tiết Kiều là không thể nghi ngờ, vậy có phải là yêu không?
Dù sao bọn họ mới quen không bao lâu. Vạn nhất tiếp xúc nữa, cô cô phát hiện tình cảm với Tiết Kiều không phải yêu, lại vì lập lời thề rồi mà không thể không bên nhau, chẳng phải là chết oan?
"Khương Ly, lập lời thề ở Cổ Vu quốc thật sự sẽ ứng nghiệm sao?" Mộ Khinh Ca chưa từ bỏ ý định hỏi vị Nữ hoàng Cổ Vu này.
Khương Ly gật đầu, không hề do dự nói: "Đương nhiên, ngàn vạn năm qua chưa bao giờ phát sinh ngoại lệ!"
"Vì sao?" Mộ Khinh Ca nhíu mày khó hiểu.
Khương Ly lại nói: "Đây là chỗ thần bí ở Cổ Vu quốc. Trong sách cổ nước ta có ghi lại chút manh mối mơ hồ. Thời điểm viễn cổ trên quốc thổ Cổ Vu quốc đã từng phát sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma-phi/1012372/chuong-453.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.