Edit: Diệp Lưu Nhiên
***
"Hành thích vua? Đại nghịch bất đạo?" Mộ Khinh Ca cười giễu cợt, đôi mắt lạnh băng như mùa đông khắc nghiệt.
"Gϊếŧ hắn!"
"Gϊếŧ tên cẩu hoàng đế này!"
"Gϊếŧ hắn! Tần quốc chúng ta không cần hoàng đế này!"
"Gϊếŧ hắn!!!"
"Gϊếŧ hắn!!!"
"Gϊếŧ hắn!!!"
Những bá tánh dưới hoàng thành chậm chạp không muốn đi, nhìn thấy Tần Cẩn Dương bị kéo lên hình đài, lập tức kích hô lớn.
Tần Cẩn Dương vô cùng hoảng loạn, nhìn thấy giữa hình đài có một cái cầu dao chói lọi. Hắn chỉ cảm thấy toàn thân lạnh lẽo nhũn ra: "Không, các ngươi không thể gϊếŧ ta! Ta là Hoàng thượng! Là quân chủ một nước!"
Nhưng tiếng nói của hắn bị bao phủ bởi làn sóng âm thanh bá tánh.
Dân chúng hò hét lan truyền từ hoàng thành, tựa như gợn sóng nhanh chóng khuếch tán mỗi một góc Lạc Đô.
Thậm chí Vạn Liệt quân phụng mệnh bao vây Lạc Đô đều nghe được thanh âm chấn động như sấm.
Vạn Liệt quân không hẹn mà cùng ngẩng đầu lên, cảm thụ tiếng gầm xẹt qua trên đầu mình.
Thủ lĩnh Vạn Liệt quân bỗng giơ cao vũ khí trong tay, hô: "Quốc quân bất nhân, coi dân chúng như heo chó, gϊếŧ hại công thần. Đáng gϊếŧ!"
Phó tướng bên cạnh hắn lập tức hưởng ứng.
"Quốc quân bất nhân, coi dân chúng như heo chó, gϊếŧ hại công thần. Đáng gϊếŧ!"
"Quốc quân bất nhân, coi dân chúng như heo chó, gϊếŧ hại công thần. Đáng gϊếŧ!"
"Quốc quân bất nhân, coi dân chúng như heo chó, gϊếŧ hại công thần. Đáng gϊếŧ!"
Thanh âm truyền lại, mười vạn tướng sĩ Vạn Liệt quân rầm rầm vũ khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma-phi/1012285/chuong-366.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.