Edit: Diệp Lưu Nhiên
***
Vốn dĩ hiện trường rất an tĩnh.
Lại đột nhiên có người ngắt lời Hoa Thương Truật. Lập tức vô số ánh mắt đều đổ dồn vào người 'cả gan làm loạn'.
"Là Mộ sư đệ!"
"Nhìn kìa, là Mộ sư đệ đấy!"
"Hắn hỏi vấn đề này có ý gì? Chẳng lẽ hắn muốn khiêu chiến những người khác?"
"Nhưng mà lấy bản lĩnh của Mộ sư đệ, xếp thứ tám đúng là thiệt thòi cho hắn!"
"Hắc hắc, ta còn tưởng phải chờ tới lúc bắt đầu thi đấu xếp hạng, mới có thể chân chính nhìn thấy long tranh hổ đấu. Nhưng tình hình hiện tại này xem ra, thi đấu kế tiếp nhất định sẽ đặc sắc."
Trên khán đài bàn tán sôi nổi, đều tự giác giảm âm lượng đến mức thấp nhất.
Ở bậc ba khán đài, sắc mặt Hoa Thương Truật hơi trầm xuống. Con mắt lạnh lẽo nhìn về phía Mộ Khinh Ca. Mà ở bậc hai khán đài, bốn vị trưởng lão chấp sự đến từ tổng viện cũng đều nâng mắt, liếc nhìn Mộ Khinh Ca.
Tựa hồ đang không hài lòng với thái độ lỗ mãng của nàng.
"Đây là đệ tử của ai?" Trưởng lão chấp sự Lý Nhân, như lơ đãng hỏi.
Lâu Xuyên Bách ngồi ở phía dưới lập tức đứng lên, xoay người hành lễ nói: "Hồi bẩm Lý trưởng lão, người vừa rồi mở miệng là đệ tử tại hạ. Người trẻ tuổi có chỗ lỗ mãng, mong rằng chớ trách."
Lý trưởng lão lười nâng mí mắt, hỏi: "Ngươi là ai?"
Sắc mặt Lâu Xuyên Bách cứng đờ. Giọng điệu của trưởng lão Lý Nhân cũng quá xem thường người. Mà Hoa Thương Truật đứng một bên, âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma-phi/1012259/chuong-340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.