Edit: Diệp Lưu Nhiên
***
"Mộ sư đệ! Mộ sư đệ! Mộ sư đệ!"
"Mộ Ca!!! Mộ Ca!!!"
Một tiếng tiếp một tiếng, như sóng biển liên miên.
Cái sự nhiệt tình này còn vượt xa cả đệ nhất Mai Tử Trọng. Nhưng Mai Tử Trọng không hề thể hiện ra bất cứ cảm xúc bất mãn gì. Ngược lại khẽ mỉm cười, có chung cảm xúc vinh dự.
Không chỉ hắn, các nhân vật phong vân đứng trên lôi đài thứ ba thứ tư thứ năm đều mỉm cười, không hề toát ra nửa điểm ghen ghét.
Chỉ có Điêu Nguyên đứng ở lôi đài thứ hai, sắc mặt âm trầm xuống. Ngay cả hơi thở cũng lạnh đi.
Nhưng biến hoá của hắn không đủ để thay đổi không khí hiện trường. Thậm chí, hắn bị xem nhẹ như không tồn tại.
"Đệ tử này cư nhiên có nhiều ủng hộ như vậy!" Hạ Vô khiếp sợ nói.
Nhân khí cao như thế, bọn họ ở tổng viện cũng chưa từng được cảm thụ qua.
Ba người còn lại cũng khiếp sợ, hơi nghi ngờ với thực lực Mộ Khinh Ca. Rốt cuộc tuổi nàng thế kia, có lợi hại thì lợi hại đến mức nào được? Nhiều lắm chỉ là đan sư cao cấp. Đan sư cao cấp tầm tuổi này ở tổng viện Dược tháp không phải là không có.
Tiếng hoan hô như sóng nhiệt, nâng cao độ ấm thi đấu lên vài phần.
Lần đấu đan giữa Mộ Khinh Ca và Tống Ngọc khiến bọn họ chấn động, dị tượng chưa bao giờ thấy qua. Bọn họ tràn đầy chờ mong, mong nàng lại một lần nữa đem đến cho bọn họ rung động!
Tư Mạch mỉm cười mang theo vài phần sủng nịch.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma-phi/1012260/chuong-341.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.