Edit: Diệp Lưu Nhiên
***
Nói xong, lão nhìn về phía Cô Dạ, cẩn thận nói: "Vị đại nhân này, thi đấu sắp bắt đầu. Không bằng Thánh Vương bệ hạ trước tiên vào cùng chúng ta?"
Cô Dạ nhìn về phía Tư Mạch, thấy hắn nhẹ gật đầu, mới nói với Hoa Thương Truật: "Vào thôi."
Hoa Thương Truật lập tức xoay người dẫn đường. Hơn một ngàn người đều nhường ra một lối đi lớn, cung Tư Mạch bước đi.
Mãi cho tới khi thân ảnh Tư Mạch biến mất ở cửa viện, Vệ Kỳ mới thở dốc nói: "Các ngươi nói xem, Thánh Vương bệ hạ và biểu ca Mộ Ca là cùng một người sao? Sao ta cảm giác, bọn họ chỉ có cái mặt giống nhau thôi?"
Vệ Quản Quản cũng thấp thỏm nói: "Ta cũng cảm thấy, biểu ca Mộ Ca tuy không thích nói chuyện, nhưng vẫn dễ ở chung. Nhưng Thánh Vương bệ hạ... Ta cảm giác ngài ấy với chúng ta không cùng một thế giới."
"Vô nghĩa. Thánh Vương bệ hạ là nhân vật như thần, đương nhiên không giống với chúng ta." Thủy Linh không nhịn được nói.
"Vậy bọn họ rốt cuộc có phải cùng một người không?" Vệ Kỳ vò tóc mình, bực bội nói.
Phục Thiên Long chợt nói: "Vấn đề này chờ tới lúc gặp Mộ Ca, hỏi là biết."
...
Nơi ở Lâu Xuyên Bách, Mộ Khinh Ca vừa ra khỏi phòng đã cảm thấy bốn phía rất an tĩnh.
Khoảng thời gian nàng bế quan, cũng không phải như mọi người cho rằng mình trong phòng, mà là trong không gian của nàng. Hơn tháng nay nàng không phân tâm đi làm chuyện khác, mà ở trong phòng luyện đan không ngừng tập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-than-y-nghich-thien-ma-phi/1012258/chuong-339.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.