Giờ phút này, Ân Duyệt cũng thấy được Lục Vũ, trên mặt bỗng nhiên chợt lóe lên một vệt vui mừng. Nàng bước nhanh tiến lên nghênh tiếp, trong giọng nói mang theo vui mừng: "Tiền bối, ngài cũng tới rồi." Lục Vũ ngẩng đầu nhìn một cái, lại phát hiện chính là vị nữ đệ tử Tiên Đài tông mà hắn đã cứu hôm qua. Cứu người này, cũng chẳng qua là tiện tay mà làm, Lục Vũ vốn không muốn dính líu đến nhân quả gì, yên lặng gật đầu. "Không biết tiền bối vì sao lại tới đây, chẳng lẽ ngài cũng được mời tới sao?" Ân Duyệt lần nữa hỏi, trong đôi mắt tràn đầy hiếu kỳ. Lục Vũ, quá thần bí. Tuổi hắn không lớn, nhưng lại triển lộ ra thực lực kinh người. Thậm chí, Ân Duyệt còn có một loại ảo giác, cho dù là sư tôn của mình, chỉ sợ cũng không phải đối thủ của Lục Vũ. Sự hiếu kỳ này, một mực thúc đẩy nàng, dò xét rõ ràng lai lịch của Lục Vũ. "Đủ rồi! Duyệt Nhi, trở về!" Một giọng nói âm trầm truyền đến, Công Tôn Ngọc trang điểm lộng lẫy, đi tới. Thần thái nàng uy nghiêm, trong cử chỉ nhấc tay nhấc chân, đều có một loại khí chất phú quý không thể nói thành lời. "Ta tuy rằng không biết, ngươi là làm sao lén vào, nhưng mà ta cảnh cáo ngươi, Ân Duyệt không phải là ngươi có thể chạm vào, ta khuyên ngươi tốt nhất vẫn nên chết cái ý nghĩ này đi, đừng tiếp cận Ân Duyệt." Công Tôn Ngọc lạnh giọng cảnh cáo. "Sư tôn!" Ân Duyệt lập tức có chút lo lắng, vị sư tôn này của nàng, lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4887527/chuong-6586.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.