Trong Thần Điện, tất cả mọi người lập tức lui xuống. Buổi cầu nguyện bị gián đoạn, đây là đại bất kính với Thần Minh, nhưng không ai có bất kỳ lời oán giận nào. Dù sao, Lục Vũ chính là sự tồn tại được Thần Minh che chở, trong mắt của rất nhiều tín đồ, địa vị của Lục Vũ đã quan trọng như Tổ Thần. Thần Điện nhanh chóng trở nên trống trải, vô số ngọn nến lay động, chiếu rọi pho tượng Tổ Thần cao lớn lúc sáng lúc tối, khí thế như cầu vồng. “Ngươi nếu là Phật, vì sao lại ẩn họ mai danh, trốn ở sau pho tượng thần này?” Lục Vũ mở miệng hỏi, pho tượng thần tĩnh lặng như tượng bùn, không có bất kỳ hồi đáp nào. “Năm đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Phật Môn bây giờ, còn có Phật tại thế không?” Lục Vũ lại truy hỏi. Giọng nói của hắn, không ngừng vang vọng trong Thần Điện trống rỗng này, nhưng lại như đá chìm biển rộng, biệt tăm biệt tích. Lục Vũ nói: “Bất kể vì nguyên nhân gì, vẫn xin ngươi tín nhiệm ta, tội đồ giả mạo Phật Môn ở hậu thế đã bị ta chém giết, nói ra thì, ta và Phật Môn vẫn còn có chút duyên phận.” “Ta cũng là vô tình đi vào nơi đây, vì tìm cố nhân mà đến đây. Ngươi nếu không muốn gặp ta, ta cũng không cưỡng cầu, nhưng vẫn xin hãy báo cho ta tung tích của hai vị cố nhân kia.” Nói xong, Lục Vũ giơ tay lên, một đoạn Thần lực mênh mông, bùng phát ra từ trong ngón tay, rót vào bên trong pho tượng thần. Ầm ầm! Gần như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4887526/chuong-6585.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.