Viện chính vội vã chạy tới phủ đệ của Từ Hướng Thiên. Trong cả Thái Nhất Đạo Tông, đệ tử nội môn có tư cách mở động phủ của mình, còn mỗi một vị đạo tử thì có hòn đảo của riêng mình. Sau khi báo cho biết thân phận, Viện chính phải đợi trọn vẹn nửa canh giờ mới được người hầu dẫn vào. Động phủ của Từ Hướng Thiên được xây dựng vô cùng xa hoa, lầu các cung điện tinh xảo lấp lánh tỏa sáng. Trong đó còn nuôi không ít dã thú hung mãnh, Viện chính chỉ đứng bên cạnh liền cảm thấy một trận kinh hãi run sợ. "Viện chính Táo Hỏa Viện, bái kiến Đạo tử, Khương Nhất Cẩn sư tỷ." Viện chính cung cung kính kính quỳ trên mặt đất, trong ánh mắt tràn đầy vẻ sùng kính. Ở trước mặt hắn, có một người trẻ tuổi đang ngồi trên bảo tọa, trên đùi của hắn có một mỹ nhân đang ngồi, tố thủ bóc một quả nho đưa vào miệng Từ Hướng Thiên. Cảnh tượng có phần trụy lạc, Viện chính không dám ngẩng đầu. Mỹ nhân từ trên đùi người trẻ tuổi đứng lên, lạnh như băng nói: "Ngươi đến đây tìm Đạo tử, có chuyện gì không?" Viện chính vội vàng dập đầu, mếu máo nói: "Khương sư tỷ, ta... ta bị tiểu tử Phương Vân kia đánh rồi." "Ngươi nói ai!" Lông mày của mỹ nhân lập tức nhướng lên, giọng nói cũng bất giác cao hơn mấy phần. Nàng chính là vị nữ đệ tử nội môn mà lần trước Phương Vân xuống núi gánh nước đã vô tình nhìn thấy đang tắm. Đồng thời, nàng cũng là đạo lữ của Từ Hướng Thiên, Khương Nhất Cẩn. Viện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4840189/chuong-1090.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.