Bên trong Táo Hỏa Viện. Vừa bước vào liền có thể ngửi thấy một cỗ mùi khói dầu, khắp nơi tràn ngập tiếng xào rau và băm rau. Ngoại Môn đệ tử và Tạp dịch đệ tử, bởi vì không có chỗ ở riêng, cũng không có phụ dong của mình, cho nên việc ăn uống thường ngày đều cần đến Thực Điện của Tông Môn để giải quyết. Mà Táo Hỏa Viện, đúng như tên gọi, thực chất chính là nơi nấu cơm. Toàn bộ đệ tử Ngoại Môn và Nội Môn của Thái Nhất Đạo Tông cộng lại, có tới mấy chục vạn người. Muốn cung cấp cho đám người đông đúc như vậy, nấu cơm cũng không phải là một chuyện dễ dàng. Bởi vậy, bị phân phối đến nơi này, là một việc khổ sai mà ai cũng biết. "Tên kia, ngươi sững sờ ở đó làm gì, còn không mau tới đây làm việc!" Một giọng nói âm lãnh đột nhiên vang lên bên tai Lục Vũ. Lục Vũ xoay người lại, lại thấy một nam tử trung niên mập mạp đang đi về phía hắn. Nam tử trung niên này Lục Vũ có quen, hắn chính là Viện Chính của Táo Hỏa Viện. Viện Chính là chức vị lớn nhất của một viện Ngoại Môn, quản hạt tất cả mọi người bên trong viện. Nhìn thấy Lục Vũ, Viện Chính bỗng nhiên cười gằn nói: "Phương Vân, không ngờ ngươi không chết, vậy mà còn sống sót trở về." Câu nói này rất không khách khí. Nhưng mà trong ký ức của Phương Vân, vị Viện Chính này vào ngày thường vốn đã cay nghiệt như vậy. "Công việc ở đây, ngươi cứ chờ đó hẵng làm. Ngươi vào trong đi, ta muốn hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4840188/chuong-1089.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.