Táo Hỏa Viện, bên trong tĩnh thất. Lục Vũ yên lặng hấp thu linh khí bốn phía, không ngừng tu bổ thương thế. Chịu một kích trước khi chết của cường giả Tán Tiên cảnh, tuy Lục Vũ không chết, nhưng vết thương trên người vẫn rất nặng. Cuối cùng, sau gần một canh giờ hấp thu linh khí, một đường kinh mạch của Lục Vũ đã dần tu bổ hoàn thành. Một tiếng long hống vang vọng khắp cơ thể Lục Vũ. "Linh khí ở đây tuy tốt hơn bên ngoài một chút, nhưng vẫn không đủ." Lục Vũ hoạt động thân thể một chút, gân cốt phát ra một tràng tiếng lốp bốp giòn tan. "Nhưng mà, lần này cũng coi là trong họa có phúc, nhờ vào lực lượng của Tán Tiên cảnh mà đả thông được một đường kinh mạch." "Chỉ cần tìm được một nơi linh khí nồng đậm nữa, ta liền có thể thử đột phá Minh Văn cảnh hậu kỳ!" Bỗng nhiên, ngoài cửa truyền đến một tràng tiếng bước chân. Lục Vũ thu công, mở cửa phòng, chỉ thấy Viện chính đang đứng ở ngoài cửa. Vết sưng đỏ trên mặt Viện chính vẫn chưa tan hết, thấy Lục Vũ, sắc mặt tự nhiên không tốt. Lục Vũ sắc mặt âm trầm nói: "Sao hả, điểm cống hiến ngươi góp đủ rồi à?" Bị ánh mắt của Lục Vũ nhìn vào, Viện chính bỗng nhiên có cảm giác như bị một con sói ác hung mãnh nhìn chòng chọc, vội vàng lùi lại mấy bước. Nhưng rất nhanh, Viện chính liền cảm thấy có chút mất mặt. Chức vị của hắn cao hơn Lục Vũ rất nhiều, dựa vào cái gì mà hắn phải lùi lại trước? Viện chính cắn răng nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4840190/chuong-1091.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.