"Muốn chết!" Nhìn thấy Lục Vũ còn dám xuất thủ, trong mắt Lục Bằng lóe lên một tia ý cười trào phúng. "Quên chưa nói cho ngươi biết, tu vi của ta cũng đã sắp đạt đến bước thứ hai của đắc đạo rồi. Ở trước mặt ta, ngươi không có chút phần thắng nào đâu. Vốn định cứ thế tha cho ngươi, không ngờ ngươi lại tự mình chạy tới chịu chết." Lục Bằng cười lạnh nói. Lục Bằng nhìn về phía Lục Vũ, hệt như đang nhìn một người chết. "Bích Hỏa Quỷ Phù!" Lục Bằng dùng tay ở giữa không trung qua lại vạch vẽ, cuối cùng vạch ra một đạo phù lục đang từ từ cháy trong không khí. Đạo phù lục này còn tản ra một trận u quang, như có một đoàn hỏa diễm ở phía trên cháy, truyền ra từng trận khí tức nóng cháy. Oanh! Hỏa phù đang cháy trực tiếp đánh thẳng vào trên thân Lục Vũ. Đột nhiên, chuyện thần kỳ đã xảy ra. Những ngọn hỏa diễm kia rơi vào trên thân Lục Vũ, nhưng thật giống như bị thứ gì đó thôn phệ vậy, trong nháy mắt liền biến mất không chút dấu vết. "Chuyện gì vậy?" Lục Bằng kinh ngạc vạn phần. Ngọn hỏa diễm này, đây chính là chân hỏa của hắn, chỉ có Luyện Đan Sư mới có. Bất kể dược liệu có kiên cố đến đâu, dưới sự thiêu đốt của chân hỏa, cũng sẽ dần dần hòa tan, càng không nên nói đến người rồi. Lục Vũ vậy mà không hề hấn gì? Điều này trong mắt Lục Bằng, quả thực là khó có thể tưởng tượng nổi. "Không có khả năng, chân hỏa của ta, làm sao ngươi có thể phòng ngự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4839557/chuong-458.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.